" Mau bắt hắn lại!! Không được để hắn chạy thoát. Đuổi theo nhanh lên " một người đàn ông ra lệnh. Tất cả nhưng người mặc vest đen thay nhau chạy theo bóng dáng hói hả chạy về phía trước.
Những viên đạn như mưa mà bay đến bóng dáng hói hả chạy kia.
" Fuck thiệt chứ!! Không ngờ chúng lại cài người ở đây. Chạy kiểu này thế nào cũng bị chúng bắt. Nhất Bác giờ phải làm sao đây? " Lưu Hải Khoan vừa chạy vừa né những đường đạn bay tới mình. Động tác vừa chuyên nghiệp vừa bắt mắt. Nhưng cứ thế này thật sự không ổn tí nào.
Cứ vừa chạy vừa né thế này thì nhất định sẽ mất sức như vậy không phải là bị chúng bắt rồi sao!!? Đáng ghét thiệt chứ!!! Cái tên lão hồ ly đó đúng là gian xảo mà.
" Mau tách nhau ra!! Thoát được thì trở về căn cứ! " Nhất Bác vừa ra lệnh tất cả 6 người gồm : Hải Khoan, Vu Bân, Tất Bồi Hâm, Vương Hạo Hiên, Tào Dục Thần cùng Quách Thừa chạy theo mỗi hướng khác nhau.
Giờ lão đại đã ra lệnh rồi, phải nhanh chóng chạy về căn cứ. Nhưng phải thoát khỏi đám chó săn này trước đã. Cứ đi theo đùm đùm kiểu này chết chắc.
Sau khi tách nhau ra, bọn áo đen thấy vậy cũng lưỡng lự. Nhưng người mà chủ nhân họ ra lệnh gϊếŧ là tên đầu xỏ Vương Nhất Bác. Cho nên hầu như người áo đen đều đuổi theo Vương Nhất Bác. Còn lại thì chia nhau 6 hướng mà đuổi theo những người còn lại.
Vương Nhất Bác sau khi tách nhau ra cũng sung sức mà chạy. Đối với hắn, đây đâu phải lần đầu tiên hắn bị ám sát đâu? Sợ cái gì chứ!! Nhưng mà cái lão hồ ly kia. Khi thoát khỏi sẽ không để lão ta được yên thân hừ!!!
Chạy gần như là đã hơn 20 phút rồi. Nhưng mà bọn chúng cứ dai như đỉa. Bám riết lấy, một tên cầm súng đừng lại tay chuẩn bị bóp cò nhắm ngay vào đầu của Nhất Bác. Một phát đạn liền hướng tới đầu của Nhất Bác mà bay tới.
Khi nghe tiếng nổ súng Nhất Bác liền né đi né lại nhưng bất cận bị chính viên đạn kia ghim ngay vào vai trái. Áo vest bên ngoài một mảnh đen đâm ướŧ áŧ. Nhất Bác chửi thầm ' chết tiệc ' rồi lấy tay phải cầm máu mà cố gắng chạy tiếp.
Tựng dưng trong đầu Nhất Bác nảy ra một ý. Không biết lấy đâu ra sức mà chạy như bay mất bóng. Bọn áo đen thấy vậy liền cấp tốc đuổi theo nhưng không vẫn không thấy. Nhất Bác sau khi cắt đuôi được bọn chúng thì lao nhanh ra con đường lớn kia.
Tiêu Chiến hôm nay tâm trạng không tốt bị ba Tiêu mắng liền tức giận lấy chiếc xe yêu dấu của mình lượn vài vòng cho sướng. Nhưng đang chạy với tốc độ 150km/h không biết ở đâu ra một người đàn ông mặc áo vest bay ra đường. Tiêu Chiến hốt hoảng thắng xe gấp lại.
Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Cưng Chiều tại truyen35.shop
Nhưng vẫn không tránh được va chạm với người kia. Tuy chỉ bị đâm nhưng nhẹ nên vẫn không sao. Tiêu Chiến thấy vậy liền mở cửa xe chạy ra.
" Anh gì ơi!! Có sao không? " Tiêu Chiến vừa đỡ người kia dạy liền hỏi thăm. Nhưng mắt thấy bả vai trái của anh ta bị bàn tay phải bụm lại nhưng máu đỏ tươi vẫn cứ ùm ụp chảy ra. Nhìu mày một xíu nhưng vẫn giúp đỡ. Lại thấy từ xa xa trong đám rừng kia có một tốp người áo đen.
Trong tay còn cầm theo súng nữa, xem ra là người đàn ông này chắc đã đắc tội với ai nên mới bị người khác ám sát đây mà. Dù sao thì mình cũng đã xíu nữa là đâm chết người ta. Coi như tích chút công đức đi.
Tiêu Chiến thấy vậy liền trở vào xe yêu dấu, chạy lại gần người đàn ông kia. Cánh cửa ghế phụ lái ngay lập tức trước mặt Nhất Bác.
" Lên xe" hai chữ lạnh lùng toát ra, ánh mắt lạnh lùng không khác một trời một vực với ánh mắt dịu dàng khi nãy. Bọn áo đen nghe tiếng xe thì quay sang đường lớn. Thấy Vương Nhất Bác đang ngồi dưới mặt đường và chiếc xe kia đang mở cửa như chờ hắn lên.
Bọn áo đen dùng hết sức bình sinh mà chạy ra đường lớn để bắt Nhất Bác và thêm người trong xe lại. Nhất Bác nghe tiếng động thì quay ra sau thì thấy bọn sát thủ kia vẫn chưa chịu buông tha. Nhanh liền phóng lên ghế lái trong xe.
Tiêu Chiến nhếch mép một cái rồi nhấn nút đóng cửa xe lại. Chân chuẩn bị đạp lên chân ga nhưng quay qua nhìn Nhất Bác cười khúc khích.
" Thắt dây an toàn vào và bám chắt vào! " Tiêu Chiến cười nói, rồi ánh mắt liếc sang đám áo đen đang đuổi gần tới rồi. Nhất Bác bỗng dưng cảm thấy người trong xe kia hình như là đồng bọn với lão hồ ly tinh kia?? Tại sao còn chưa chịu chạy xe đây hả???
Định đợi bọn chúng tới tóm hắn đem về hả gì??? Lần đầu tiên hắn cảm thấy bỗng dưng sợ hãi. Không lẽ lại bị lừa lên xe đem về giao cho lão hồ ly kia?? Ánh mắt hắn bàng hoàng nhìn Tiêu Chiến. Mỉm cười nhếch mép một cái xinh đẹp.
Khi bọn chúng gần như chạy gần tới, tay gần như chạm được chiếc xe thì??? Nhưng bàng hoàng vì sao? Chiếc xe phóng một cách vô cùng nhanh chóng khiến bọn chúng không kịp trở tay. Kịp hoàn hồn thì chiếc xe gần như đang tới dốc rồi. Trong đám kia, một tên liền bắn một viên đạn nhưng lệch. Cứ thế cả mưa đạn luân phiên bay về phía xe của Tiêu Chiến.
Xoay vô lăng một cái, đường này là đường lên đồi chứ không phải xuống. Hơn nữa lên thì dễ xuống thì khó thế nào cũng bị mai phục. Dù sao mình cũng không sợ nhưng người bên cạnh bị thương không thể chiến được. Né các viên đạn kia rồi liền nhấn ga mà chạy thẳng tới đám áo đen.
Đám áo đen nhìn thấy chiếc xe lao về phía mình liền cuốn quých mà chạy vào lề đường để trách bị chiếc xe kia tông. Cười một cái Tiêu Chiến thì thào " một lũ chết nhát " rồi lại tăng tốc đi xuống đồi. Nhất Bác bỗng dưng thoát khỏi bàng hoàng nhưng vẫn còn konh ngạc. Người này tài lái xe đỉnh vậy???
________________
Lễ tình nhân vui vẻ. Truyện mới của Jii ????
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
[Fanfic] [Bác Chiến] Cưng Chiều,
truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Cưng Chiều ,
đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Cưng Chiều full ,
[Fanfic] [Bác Chiến] Cưng Chiều full ,
[Fanfic] [Bác Chiến] Cưng Chiều chương mới