Vương Nhất Bác nhếch môi nhìn người con trai xinh đẹp như thiên sứ kia. Ánh mắt lại vô cùng dịu dàng, tay chồng lên ghế cằm dựa vào tay nhìn vô cùng thư thái.
Lưu Huy không dám ngồi xuống , căn phòng Vip có thể quan sát cả trường đua và có thể xem camera của trường đua.
" Vương lão đại, không biết ngài có muốn uống hay ăn gì hay không ? " Lưu Huy cười lấy lòng, cả người không dám ngồi xuống vì hàn khí ớn lạnh kia.
" Lui " Vương Nhất Bác không thích bị ai làm phiền. Bàn tay đeo chiếc nhẫn con sư tử phẩy thờ ơ. Ánh mắt vẫn dán vào camera hướng người con trai kia.
Nhưng không hiểu sao, gương mặt của hắn như bị ai đó chọc giận. Mặt mày đen lại ánh mắt như muốn xuyên thủng cậu trai kia.
Sao lại mặc đồ bó sát như vậy ?
Tiêu Chiến hôm nay đúng là mặc đồ bó sát lại hơn mọi hơn một tí xíu. Áo phông màu đen tay dài cổ rộng lắp lố xương quai xanh nhưng ngắn chỉ che phủ eo, chỉ cần vươn tay dài ra là sẽ hiện ra eo nhỏ kia. Quần thì bó lại, phần đầu gối còn rách.
Mặc như vậy là muốn quyến rũ ai ?
Đúng là đồ yêu nghiệt, mới đi có 1 tuần không gặp mà đã đi chơi khắp nơi rồi sao ? Còn ăn mặc quyến rũ như vậy ? Định câu dẫn ai hả ?
Lại nhìn thêm mấy tên cùng tổ chức White đụng chạm thân thể nữa. Đứng có gần nhau quá không ? Không thấy ngạt thở hở ? Đứng gần nhau vậy có không khí nào lọt qua không ?
Gân xanh trên tay nổ lên, ánh mắt như muốn xuyên thủng cái camera tội nghiệp kia.
Nếu không phải sợ hù bảo bối nhỏ chạy trốn mất thì bây giờ hắn đã đem người này nhốt lại vào nhà rồi.
Ráng nhịn, nhịn,nhịn,nhịn....
Tiêu Chiến mỉm cười nhìn chiếc xe Audi màu đỏ phía trước kia. Cậu thật sự muốn biết cô gái trong chiếc xe kia có bao nhiêu thực lực ?
Uông Trác Thành có nói với cậu về cô gái kia. Là tiểu thư của Cố gia, Cố Nhã Di. Chỉ là Cố gia cỏn con thôi mà, dù sao đối với cậu. Dù cậu có gϊếŧ chết cô ta thì Winsdor cũng lo liệu cho cậu an toàn. Không thì cậu và cô cũng sẽ giải quyết thay Winsdor. Hay thì tổ chức White cũng lo liệu được chuyện này.
Nhưng mà Cố gia làm gì có gan dám động tới cậu chứ ?
Dù là S của tổ chức White, Tiêu Chiến thiếu gia của Tiêu gia hay Sean điện hạ của Winsdor. Thì Cố gia chẳng dám động tới một cọng tóc của cậu nữa.
Dù sao cậu với cô không thù không oán. Nhưng cậu ghét nhất chính là thái độ kiêu kì, kiêu ngạo của cô. Chỉ là một thiên kim của gia tộc thấp kém có quyền gì mà phách lối ở đây ?
Theo như Tống Kế Dương nói, Sally và Jackson tham gia chỉ làm màu mà thôi. Kết quả chung cuộc chỉ có cậu và cô đấu với nhau.
Vậy thì càng thú vị, chắc mấy trận đua kia. Cô cũng dùng quyền và tiền chèn ép những người kia. Nếu không cậu không tin thứ gà mờ cần ngươi đưa vào tận khoang lái kia có tư cách thi đấu với cậu.
Tiêu Chiến yên vị trên chiếc xe của chú gửi. Đúng là nhãn hiệu của Roll Royce. Nhưng đây không phải nhãn hiệu mà cậu thích. Nhưng dù sao cũng là xe chú gửi cho cậu thi đấu.
Màng hình to lớn của trường đua bắt đầu điếm ngược : 1......2......3......go
Tiêu Chiến không gấp gáp nhìn Cố Nhã Di đang điên cuồng tăng tốc kia. Jackson và Sally thay nhau vượt mặt của cậu. Tiêu Chiến mỉm cười, cũng nhấn chân ga tăng tốc theo ba người phía trước kia.
Cố Nhã Di đắc ý khi biết cô đã vượt mặt S. Nhưng cô lại không biết rằng, cũng quá khinh thường S khi chưa xem video mà S đua với những người khác.
Cái danh vua đường đua hay Hoàng tử đua xe không phải muốn có là có được. Khán giả nhìn thấy S từ từ mới tăng tốc cũng không phản ứng gì mạnh.
Điều này khiến cho Cố Nhã Di tức tói, hàm răng trắng tinh nghiến lại. Đáng lí ra khán đài phải hô hào chứ ? Sao lại im lặng như vậy ?
Từ trước tới giờ, từ phút vào đua S luôn để đối thủ của mình vượt mặt. Nhưng ngay đến đoạn giữa liền vượt mặt đối thủ một cách ngoạn ngục. Làm cho đối phương không kịp phản ứng. Tình tiết cứ lắp đi lắp lại cho nên khán đài ít ai ngạc nhiên khi S bị tuột xuống phía sau ngay giờ đầu tiên hết.
Cố Nhã Di dù đang tức giận muốn khùng lên. Nhưng vẫn cố cầm chặt tay lái, hôm nay người kia cũng đến. Cô nhất định phải thật cao ngạo bước đến chào hỏi với người kia. Ít nhất cũng tạo được lần quen biết.
Càng nghĩ Cố Nhã Di liền tăng tốc hết tốc lực một mực muốn bỏ xa S và tiến đến chiến thắng.
Tiêu Chiến nhìn thấy Cố Nhã Di tăng tốc liền nhân chăn ga đuổi theo nhưng không vượt mặt. Chỉ theo sát đuôi xe của Cố Nhã Di mà thôi. Khán đài bắt đầu nở một nụ cười khinh miệt.
Nhìn vào liền biết S đang giễu cợt và không xem đây là cuộc đua với Cố Nhã Di. Dù sao với thực lực kém cỏi của Cố Nhã Di mà được đấu với S thật sự như cọp giấy muốn đấu với cọp thật. Vương Nhất Bác nhìn trận đua kia, cũng không có hứng thú chút nào. Nhìn vào liền biết S chính là đang trêu trọc tay đua kia. Nhưng chúa được vài giây, ánh mắt của Vương Nhất Bác toát lên sự thích thú với S.
Xem ra S vờn chán đến nơi rồi, liền nhấn chân ga muốn vượt mặt Cố Nhã Di. Nhưng Cố Nhã Di làm sao để S thực hiện ý đồ muốn chạy về đích kia chứ ?
Liền cho xe chặn lại xe của S, chỉ cần xe của S muốn vượt mặt Cố Nhã Di liền bị Cố Nhã Di tăng tốc chặn trước mặt không cho vượt.
Cứ như thế thì S sẽ không thể vượt mặt được. Cách này chỉ kéo dài cho tới khi Cố Nhã Di tới được vạch đích mà thôi. Chỉ cần cố gắng duy trì khoảng cách nhỏ nhắn nhưng mang đến chiến thắng này.
Tiêu Chiến mỉm cười khinh miệt, nếu cách này có hiệu quả đối với cậu. Thì vua đường đua đã không phải là cái danh dành riêng cho cậu rồi. Khi tới khúc cua, Cố Nhã Di liền dám tốc độ, tay lái xoay nhẹ tránh va chạm vào lăn cang kia.
Chính là lúc này.
Tiêu Chiến nhấn chân ga, một đường xoay xe qua khúc cua vượt mặt Cố Nhã Di sau bao nhiêu phút dây dưa với cô.
Chiếc xe của Tiêu Chiến một đường thẳng đi tới vạch đích. Không ai theo kịp Tiêu Chiến, gần khoảng mười mấy giây sao Cố Nhã Di mới về đích dù đã tăng tốc.
_______________
Jii : Vương lão đại, mau mau đem lão bà của ngài về đi. Tui là tui u mê tài sản lẫn quyền lợi của lão bà của ngài quá mà ○□○
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!