TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

[Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread

Chương 8: Ngoại truyện: Chúc mừng sinh nhật Vương Nhất Bác! ( H )


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

5/8/1997- Ngày mà Vương Nhất Bác ra đời
10h sáng
[That we've got one life, one world. So let's come together...]
Tiếng chuông lịch cùng tiếng báo thức vang lên, chàng trai đang ngủ khó chịu vì bị đánh thức như muốn đập nát chiếc điện thoại đi (thử hỏi coi có con nào không khó chịu khi mình đang ngủ ngon mà bị chuông báo thức kêu không? Ám ảnh vcl luôn ý). Nhưng không....
"Chết cha! "
Tiêu Chiến bật dậy, tâm trạng khó chịu khi nãy đã không còn nữa. Anh vội bật dậy, nhìn sang phía bên kia giường, người nằm cạnh anh như mọi khi không còn nữa. Thay vào đó là một tờ giấy note cùng bữa sáng giản đơn được đặt cạnh chiếc tủ kế giường
[ Gửi Anh Chiến thân yêu của Nhất Bác này. Sáng nay, em tính đánh thức anh dậy nhưng...em nghĩ anh không còn sức để thức dậy vào buổi sáng nên...anh cứ ngủ một giấc thật ngon và nghỉ ngơi lấy lại sức vào sáng nay đi ạ. Bữa sáng em đã đặt sẵn trên giường và đơn xin nghỉ em cũng đã làm luôn rồi. Chúc anh một ngày mới tốt lành(。・ω・。)ノ♡]
( thở dài)" Thằng nhóc này thật là.... Đến ngày sinh của mình mà cũng quên. Con người gì mà, quên cả hôm nay là sinh nhật của mình"
Tiêu Chiến từ từ nhấc cái thân già đã bị con sư tử hành vào tối qua đến tận gần ba giờ sáng mới chịu buông tha cho anh, eo anh cũng sắp gãy đến nơi rồi.
Vệ sinh cad nhân cũng xong rồi, ăn sáng cũng đã xong, cái đau đầu nhất chính là làm sao để cún con nhà anh có một tiệc sinh nhật thật là đáng nhớ. Suy tới suy lui, suy đến độ anh vò cả đầu cũng không ra được một ý tưởng độc đáo nào cả. Anh có tra trên mạng rồi, đơn giản cũng có, phức tạp cũng có, quái dị cũng có nhưng anh lại ưng nhất cái đơn giản. Vừa giản đơn, vừa sâu sắc, phù hợp với tính cách của anh nhưng lại không phù hợp với Nhất Bác
Em ấy còn trẻ, chắc không thích những thứ nhàm chán này đâu
( Đùa em à anh Chiến?!?! Thứ gì của anh mà Vương Nhất Bác không thích?! Chỉ cần là anh thì mọi thứ ổng đều chấp nhận được cả, đều có thể chuyển đổi từ ghét sang thích được cả. Anh yên tâm! )
Tiêu Chiến muốn kết hợp cùng với sự đơn giản đó, là một cái gì đó mới mẻ mà Nhất Bác thích. Anh muốn có đủ thời gian và đúng thời điểm nên anh bèn nhắn tin hỏi thăm người mà gần như 12/24 dính liền với Nhất Bác cũng là người đáng tin cậy nhất
[ DAYTOY: Nhân à, hôm nay phiền anh báo cáo lịch trình của em ấy hộ tôi nhé]
[ Nhân Trần: Sao vậy em dâu? Cậu tính làm chuyện gì mờ ám sau lưng nó hả? ( sticker mặt gian)]
[ DAYTOY: Ừ, đúng vậy]
[ Nhân Trần: Em dâu à, đùa vậy không vui đâu]
[ DAYTOY: Hôm nay sinh nhật em ấy. Anh quên rồi à? ]
[ Nhân Trần: Chết! Cậu không nhắc, tôi cũng không nhớ! Tội lỗi! ( sticker hối lỗi)]
[ DAYTOY: không sao! Tôi chỉ cần anh báo cáo đầy đủ lịch trình của Nhất Bác để tôi có thời gian đầy đủ làm một chút bất ngờ cho em ấy]
[ Nhân Trần: Oke. Cứ để tôi( sticker đắc thắng)]
Vậy là thời gian đã xong, còn phải có bánh, trang trí và...quà! Tiêu Chiến nhanh chóng nhắn tin cho những người thân thuộc như Gia Huy, Thanh Lan, Thảo Chi và Trung Kiên để báo cho họ biết phải làm gì vào hôm nay
[ DAYTOY: MỌI NGƯỜI! CHÚ Ý!  Hôm nay là sinh nhật Nhất Bác, chúng ta cần phải chuẩn bị bất ngờ cho em ấy]
Đây là một group riêng mà anh mới kịp tạo ra sáng nay để kịp tổ chức sinh nhật cho Nhất Bác vào tối nay. Gồm có: Thảo Chi, Thanh Lan, Gia Huy, Duy Nhân, Trung Kiên và anh
[Gia Huy Lâm: Rồi, giờ mày triển khai đi, tụi tao nghe theo mày hết đó, Vương phu nhân]
[DAYTOY: Vương phu nhân cái quái gì?!? ]
[Vương Thảo Chi: Vậy giờ chúng ta sẽ làm gì ạ? ]
Mém nữa thì cãi nhau một trận với Gia Huy rồi, may mà có cô nhóc ngăn lại
[DAYTOY: Bây giờ, mỗi đứa, sau khi tan làm thì chia nhau ra hộ anh mua bong bóng, các món ăn vặt và các thứ trang trí linh tinh, thấy cái nào đẹp cứ tha về đây, chúng ta sẽ bàn về vụ trang trí sau, ok? ]
[ Tất cả: Dạ vâng!]
[ Gia Huy Lâm: Còn giám đốc Nhân? Ổng không làm gì hết à, Tán? ]
[DAYTOY: Ổng sẽ phụ trách việc báo giờ]
[DAYTOY:Còn anh sẽ phụ trách việc quà sinh nhật, cùng chiếc bánh kem. Còn gì thắc mắc nữa không? ]
[Đồng loạt: Tất nhiên là không rồi ạ]
[ DAYTOY: Hẹn nhau lúc 4 giờ tại nhà Nhất Bác nhé]
[Đồng loạt: Vâng!! ]
Xong vụ bàn giao rồi, Tiêu Chiến buông chiếc điện thoại xuống, anh lẩm nhẩm
"Tặng gì cho em ấy bây giờ? Nhất Bác thích motor và những mô hình lắp rắp. Mô hình thì nhà đầy rồi, em ấy cũng ít khi lôi ra xếp lắm. A! Đúng rồi, nồi cơm điện cũng không tệ? Rất hữu dụng, em ấy có thể đội chúng với chiếc motor yêu dấu của mình"
Sau khi đã quyết định xong xuôi, anh bắt đầu xuống dưới garaa lấy chiếc xe của mình và thẳng tiến tới cửa hàng chuyên bán dụng cụ dành cho motor
__________________________
7h tối
"Cái quái gì mà anh lại không cho em về vậy hả, anh Nhân?!?!"
Vương Nhất Bác hiện giờ đang rất rất muốn tống cổ ông anh mình sang Châu Phi. Ổng lại dở chứng gì nữa rồi? Đã gần bảy giờ tối mà còn không cho cậu về? Đống văn kiện đã xong, ổng bắt mình làm cái quái gì ở đây?
"Cút ra, cho em về. Đã nguyên một ngày em không được nhìn thấy anh Chiến. Gọi điện thì ảnh chỉ trả lời qua loa, nhắn tin thì ảnh không seen...hức...cho em về đi mà anh. Em thực sự rất lo cho anh ấy"
Chết dở, khóc thật rồi?
Duy Nhân không còn cách nào đành phải để Nhất Bác đi về. Anh vốn dĩ muốn để Nhất Bác ở lại thêm chút nữa để cho bọn họ xong xuôi tất thảy thì mới cho cậu về là kịp lúc. Nhưng với tình trạng bây giờ thì chắc là sẽ khó cho bọn họ rồi. Anh vội nhắn tin vào group thông báo rằng Vương Nhất Bác đang trên đường về và nhanh chóng theo cậu xuống tầng hầm lấy xe
Tiêu Chiến cậu tự cầu may cho mình đi nhé. Tôi thấy lo cho chiếc eo của cậu rồi đấy
__________________________
"Anh theo em làm gì vậy hả?"
Vương Nhất Bác nhìn ngoảnh lại, thấy ông anh cậu cứ lẽo đẽo theo cậu suốt từ sáng đến giờ. Hết nhìn lén đến chụp hình?? Ổng là bị ngải fangirl quật chắc?
"Khai thật đi, anh có cái gì giấu em đúng không? Sao cứ lén lén lút lút đi theo từ sáng đến giờ?"
"Đâu, đâu có gì đâu? À mà mày về nhà mà đúng không? Chở tao về nữa. Tao về đấy lấy đồ tao bỏ quên đợt trước"
" Vậy được rồi, lên xe đi"
.
.
.
"À khoan vào, mày đợi tao xíu, tao gọi cuộc điện thoại"
"Rút cuộc đây là nhà em hay là nhà anh mà anh lắm lời thế?"
Cục cằn vậy thôi, chứ Vương Nhất Bác vẫn đợi ông anh nói chuyện điện thoại xong rồi mới mở cửa.
Cạch!
.
.
.
SURPRISE!!!!
Happy birthday to u. Happy birthday to u. Happy birthday, happy birthday, happy birthday to u...
Trong nhà bỗng sáng bừng lên. Tiêu Chiến từng bước, từng bước chầm chậm cầm chiếc bánh kem có hình chiếc motor màu xanh tuyệt đẹp mà anh đã vất vả vẽ nó gần hai tiếng đồng hồ ở tiệm bánh tới chỗ Vương Nhất Bác và nở một nụ cười thật tươi.
" Chúc mừng sinh nhật, Nhất Bác."
Lúc này, Vương Nhất Bác vẫn chưa hết hoàn hồn. Cậu rất bất ngờ, nhưng cũng thật hạnh phúc khi có ai đó nhớ về ngày sinh của mình. Cậu đã không còn quan tâm tới nó khi cậu vừa chập chững tuổi 15 bước chân vào đời. Cậu òa khóc...khóc như một đứa trẻ
" Em...về rồi, anh Chiến.Em... vui lắm...khi mà ai đó nhớ về ngày sinh của mình"
Vương Nhất Bác nhào vào lòng anh, mặc kệ những người xung quanh(chúng ta là không khí eyy~)
" Rồi, được rồi. Sau này mọi người sẽ cùng em đón sinh nhật. Em sẽ không còn cô đơn một mình nữa đâu, cún con à. Em sẽ có mọi người ở bên, kể cả anh đều sẽ quan tâm, lắng nghe và chăm sóc cho em như một gia đình"
" Đúng đó, Vương tổng. Chúng tôi sẽ chăm sóc ngài như ngài đã chăm sóc chúng tôi những ngày qua"
"Anh Nhất Bác, anh vất vả rồi, có những chuyện anh có thể nhờ bọn em mà? "
"Mày cũng có thể tin tưởng tao như tao tin tưởng mày vậy đấy, thằng nhóc thối."

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread tại truyen35.shop

Mọi người, ai cũng chầm chậm bước tới cùng nhau ôm lấy Vương Nhất Bác để cậu cảm nhạn được hơi ấm của mọi người xung quanh. Còn anh thì không ngừng vỗ về cậu, ôm cậu vào lòng...
"Cảm ơn, tất cả... Cảm ơn"
Cậu nói không ra hơi, chắc do nãy khóc nhiều quá
" Còn đây là món quà mà anh chọn cho em, hi vọng em sẽ thích"
Tiêu Chiến lấy ra món quà mà Nhất Bác không biết anh cầm nó tự bao giờ
"Em mở nó ra được không?"
"Được chứ!"
Soạt!
"Woaaa! Mũ bảo hiểm dành cho motor?! Còn màu xanh lá nữa!! Chiến ca, đệ đệ yêu anh!"
Mắt Vương Nhất Bác sáng bừng lên. Tiêu Chiến thề rằng lúc đó, anh có thể thấy được hai cái tai màu cam vảnh lên hết cỡ, còn sau mông xuất hiện chiếc đuôi đang vẫy hết cỡ vì hạnh phúc
"Em thích là được"
.
.
.
Tiệc vui bao giờ cũng tàn. Bây giờ đã là 11 giờ đêm và ai nấy đều về nhà người đó. Chỉ còn lại Vương Nhất Bác đang rửa bát còn Tiêu Chiến bị cậu đuổi đi tắm rửa cho sạch sẽ.
Cạch
Tiêu Chiến ra ngoài cùng chiếc áo choàng màu trắng tinh cùng với chiếc đầu ướt nhẹp đang được lau khô. Nhất Bác thấy anh bước ra liền quẳng chén dĩa chưa kịp tráng sơ qua một bên
"Anh Chiến~"
Con sư tử bán manh chạy lại ôm lấy eo Tiêu Chiến
Anh lại thấy được chiếc đuôi màu cam sau mông cậu vẫy điên cuồng
"Đừng có làm nũng với anh, lo mà dọn dẹp xong đống bát dĩa mà em giành đi kìa"
Tiêu Chiến thở dài đi lại ghế ngồi xuống, tiếp tục với công việc lau mái tóc đầy nước của mình. Nhất Bác cũng rất ngoan ngoãn mang máy sấy tóc lại đưa cho anh rồi quay lại với công việc rửa bát.
Sau khi đã xử lí xong đống bát phức tạp, cậu nhanh chóng ngồi ra phía sau Tiêu Chiến, lấy máy sấy tóc mà anh đang sấy, thực hiện nghĩa vụ mà mọi đôi tình nhân đều hay làm đó chính là sấy tóc cho người mình yêu.
Khung cảnh mới thật bình yên làm sao...
"Anh Chiến"
"Hửm"
"Đệ đệ yêu anh"
"Biết rồi mà"
.
.
.
"Anh Chiến, anh sẵn sàng rồi chứ?"
"Ừmmm.."
Tiêu Chiến ngại ngùng trả lời. Vương Nhất Bác nghe câu trả lời ấy mà mừng thầm trong bụng, cậu nhẹ nhàng mà không chậm chạp cởi đi chiếc áo choàng, thả nó xuống giường, để lộ ra da thịt trắng ngần của chú thỏ. Nhìn thôi mà tiểu Bác cũng đã muốn cương lên rồi. Nhưng cái gì cũng phải có quy trình đúng không nào?
Vương Nhất Bác nhẹ nhàng đặt lên môi Tiêu Chiến một nụ hôn sâu nhẹ nhàng, cậu đưa lưỡi của mình quấn lấy khoang miệng anh, len lỏi hết từng ngóc ngách trong anh, rút cạn mọi dưỡng khí của anh. Tay Nhất Bác cũng đâu có yên phận, một tay cậu cầm lấy hai tay Tiêu Chiến vươn ra đằng sau, tay còn lại thì mon men trên cơ thể trắng ngần kia. Cậu dùng tay nhàn nặn đầṳ ѵú đỏ nhạt trên bầu ngực. Phải nói rằng hai đầṳ ѵú của anh rất đẹp, chúng không hề thâm mà thậm chí còn hơi hồng nhạt. Vừa nhào vừa nhéo rất thuần thục
"ưʍ..."
Đầṳ ѵú của anh bị cậu nhéo tới sưng tấy. Hôn chán chê rồi thì Vương Nhất Bác lướt xuống chiếc cổ trắng ngần kia
Phập
"aa...Vương Nhất Bác, em có mệnh chó hả...ưmm"
"không cho anh phân tán"
Vương Nhất Bác chặn ngay chiếc môi đang mấp máy thở, hít lấy dưỡng khí mà nãy bị cậu nuốt cạn. Vương Nhất Bác nhanh chóng lật anh nằm xấp xuống giường, cởi chiếc quần con ra, hai tay thì nhào nặn cặp đào căng mịn. Cậu vớ lấy lọ gel trên bàn, đổ đầy ra cả lòng bàn tay
Một ngón
Hai ngón
Ba ngón
Ngón tay Vương Nhất Bác linh hoạt trong tiểu huyệt của Tiêu Chiến, khiến anh phải di chuyển người để khớp với từng cử động của ngón tay. Nhất Bác sau khi đã làm tiểu huyệt anh rộng ra, không còn thắt chặt, cậu mới dám đưa tiểu Bác mình vào, vì sợ anh đau (dịu dàng ghia chưa)
"aaaa...ưʍ..a..đau"
"Ngoan, thả lỏng"
Vương Nhất Bác một bên xoa nắn hai đầṳ ѵú trước ngực anh một bên hôn lên phía sau gáy anh như muốn dụ dỗ
Cậu khẽ đưa đẩy vài lần, Tiêu Chiến bắt đầu thích nghi với con quái vật khổng lồ kia mà thả lỏng dưới thân anh, tiểu huyệt khổ sở nuốt lấy "tiểu" Bác thô to của cậu. Vương Nhất Bác vịn eo anh điên cuồng luân động khiến cả người anh xóc nảy. Chiếc giường tội nghiệp cũng không chịu nổi sức mạnh của cậu mà kêu kẽo kẹt.
Mặc dù đã được Nhất Bác khai thông, cho dù hai người đã làm rất nhiều lần, nhưng Tiêu Chiến vẫn đau như lần đầu tiên vậy. Từng cú nhấp của Nhất Bác khiến anh điên mất, nó như móc cả ruột gan anh ra, thốn từng cú nhưng cũng rất điên đảo từng cú nhấp. Nhất là khi cậu nhấp vào trúng ngay điểm G của anh. Cậu vừa nhấp vừa vùi đầu vào lưng anh để lại trên làn da trắng mịn ấynhững vết hôn đậm màu trông khá ghê rợn, cậu hận là không thể anh vào trong bụng.
Đứa nhỏ này, tinh lực và thể lực lúc nào cũng dồi dào, Tiêu Chiến âm thầm tiếc cho cái thân già của anh đang bị giày vò a~
Tay Nhất Bác lần mò đến vật giữa hai chân của anh, mà tuốt lộng, móng tay khẽ gãi nhẹ lên đầu khất khiến anh bắn ra
Hơi thở hỗn loạn, cặp mắt ngấn nước, thân thể rã rời đành phải xịu xuống giường mặc kệ người ở trên vẫn đang nhấp hăng say
Vương Nhất Bác đỡ Tiêu Chiến dậy, để anh dựa vào vai của mình, đưa môi anh ghé sát lại mình mà hôn anh, một nụ hôn nóng bỏng nhưng không kém phần dịu dàng và trân trọng
Cậu liên tục nhấp vào và rút ra thêm vài ba phút nữa mới xuất ra. Cậu đưa tai anh lại gần kề môi mình, khẽ liếm một cái
"Em lo cho anh lắm đó, gọi điện thì anh trả lời qua loa, nhắn tin thì không hề seen"
Giọng Vương Nhất Bác rất trầm, trầm đến mức nó như một loại xuân dược rót vào tai người nghe vậy. Tiêu Chiến nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ướt của cậu, nhẹ nhàng đặt lên chiếc môi đang thở dốc một nụ hôn sâu
"Anh xin lỗi"
Vương Nhất Bác cười, khẽ đưa tai anh lại gần môi mình lần nữa
"Vậy xem ra em phải phạt anh rồi, đêm nay hãy còn dài"
Giọng nói ranh ma cùng hơi thở suyễn của Nhất Bác khiến cho Tiêu Chiến rùng mình. Cậu họ Vương sau khi nói xong câu ấy đã nhanh chóng đè anh xuống và bắt đầu đưa đẩy hông
"aaa... Vương...Nhất Bác...em tha cho anh đi...hôm qua mới...aa"
Tiêu Chiến thở hỗn loạn, vật bên trong tiểu huyệt Tiêu Chiến cứ cương lên cứng ngắc theo mỗi lần ưỡn eo của anh. Vương Nhất Bác cúi xuống để lại thêm vài vết hôn nhạt trên ngực của anh, nói bằng chất giọng thiếu điều như muốn đánh
"sao có thể~Tiêu trưởng phòng vạn người mê thế kia, làm sao mà tôi có thể chấp nhận lề đề nghị đó được ya~"
"aa...hức..chồng..."
"Theo lời đề nghị!"
Bên dưới thả chậm động tác, nhưng để cậu nhà họ Vương thỏa mãn thì....
Trong cái nhộn nhịp của màn đêm, dưới những căn nhà hiện đại của Sài Gòn, Sài Gòn mà nghe đến tên, người ta chỉ nghĩ đến nơi đây là nơi chuyên làm ăn và chơi bời, có những con người dùng màn đêm của Sài Gòn để thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ của mình
Hai cơ thể hòa quyện, hai đôi môi ướŧ áŧ cùng sợi chỉ bạc,  hơi thở suyễn lẫn hỗn loạn, họ cứ như vậy đến hết đêm...
_Lan_
P/s: má ơi!! Cuối cùng con cũng viết xong chương H rồi. Mừng vãi linh hồ các bác ạ. Phải nói đây là lần đầu tui viết H, nếu có gì sai sót mong mọi người bỏ qua:33.
王一博 生日快乐[ Bác Chiến][Edit/Chuyển ver] The red thread-Sợi tình duyên - Ngoại truyện: Chúc mừng sinh nhật Vương Nhất Bác! ( H )
Hình tui vẽ đó:3, khen tui điii????

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread full , [Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread full , [Fanfic] [Bác Chiến] The Red Thread chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top