TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
" Hiện tại cô ấy đã ổn, cần người nhà chăm sóc nhiều hơn. "
" Tôi cảm ơn "
Jisoo nghe xong thông báo liền thở phào nhẹ nhõm, cô cúi đầu cảm ơn liền đi đến trước cửa phòng hồi sức. Bây giờ Hayeon cũng đã an toàn rồi, có lẽ sẽ tỉnh lại sớm thôi, cô như buông được một chút áp lực từ nãy giờ đè nặng trên mình, tất cả chuyện này đều là tại cô, nếu cô không đến mọi chuyện sẽ không ra nông nổi, chính cô cũng không ngờ một quyết định nhỏ của chính mình bây giờ lại gây ra hoạ lớn cho người khác.
Jisoo nhìn ra bên ngoài trời đã bắt đầu tối từ khi nào cũng không rõ, cô lê bước chân ra ngoài bệnh viện rồi trở vào trong xe, ngửa thân người ra sau hít một hơi dài. Cô cầm lấy chiếc điện thoại trong tay điên cuồng bấm số, điên cuồng gọi cho người cô lưu tên là " bảo bối ", cô gọi bao nhiêu lần thì đều bị dập máy bấy nhiêu lần, cô cứ gọi như thế mãi đến khi cảm thấy không còn cơ hội nữa đành cầm điện thoại lên soạn tin nhắn.
[ làm ơn cho chị giải thích một lần, chị xin em. ]
Cô nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại đến khi một dấu tick xanh hiện lên, trong lòng hiện lên một tia mừng rỡ rằng Jennie đã đọc được tin nhắn của mình. Thấy việc này khả thi cô liền nhắn tiếp.
[ Jennie, làm ơn đi mà, không như em nghĩ đâu ]
Bấm gửi, lần này không giống với lần lúc nãy, tin nhắn gửi không được, số máy bên kia đã chặn cô rồi...
" Jennie... "
...
Jennie lang thang trên đường, tay trái cầm lấy túi xách, tay phải mạnh dạn nâng lon bia trong tay lên uống một hơi rồi liền bóp nát, đây không phải là lon đầu tiên trong đêm nay, nhìn gương mặt ửng đỏ của nàng có thể biết được là đã uống nhiều đến mức nào, hốc mắt đỏ ửng vì khóc quá nhiều. Nàng đương nhiên không muốn bản thân mình như vậy, nàng gắn liền với cái vẻ bề ngoài mạnh mẽ đã quá quen rồi, hôm nay chỉ vì một người trong một vài phút ngắn ngũi đã phá tan hết tất cả hình tượng nàng gầy dựng bấy lâu, bây giờ chỉ còn có cái lớp đáng thương uỷ khuất.
" khốn nạn... "
Jennie đá lon bia dưới chân, chân đi cũng không còn vững muốn ngã nhưng tay nhanh chóng đỡ lấy tường tiếp tục đi, nàng cũng không biết nàng đang đi đâu nhưng tuyệt đối không thể mang cái bộ dạng này về nhà. Jennie có ngờ không? Không ngờ, một người vừa lúc sáng còn nói với nàng mấy câu ngọt đến tận xương tận tuỷ thì cuối ngày lại vã nàng một cái thật đau, đáy lòng chua chát, nàng có phải đã bị sự tử tế của Jisoo lừa rồi không? Nàng nhìn nhầm người rồi.
Kim Jennie này từ trước giờ không muốn yêu vì sợ cái cảnh này nhưng bây giờ thì sao chứ? Nàng tin tưởng quá nhiều để rồi nhìn cô hôn người ta thật nồng nhiệt trong quán cafe, nàng cười khổ, thật lãng mạn quá rồi đi? Thật biết tìm chổ hẹn hò, nhưng sao không hẹn nhau đi xa một chút? Xa đến nỗi nàng không thể tìm tới, khi đó có thể tuỳ ý làm những gì mình muốn mà không sợ nàng can dự.
Nghĩ đến đó nước mắt chảy ra như sông như suối, nàng muốn uống nữa, uống để say để rồi ngất đi như chưa có chuyện gì, nàng muốn tìm một người để nói chuyện nhưng rồi lại chẳng biết tìm ai, trong đầu nàng bây giờ chỉ toàn nghĩ về Jisoo, không thêm thêm ai khác, nàng trách bản thân mình vô dụng không thể không nghĩ đến chị ta, Jennie say khướt đi trên đường ngày càng tối không biết phải đi đâu.
" Sao lại đối xử với tôi như vậy, tôi đã làm gì để chị tồi tệ với tôi như vậy hức đồ khốn "
Từng câu nói đều mang theo tiếng nấc, đáy lòng quặn thắt, tim thì như ai cào ai cấu, nàng không có thời gian để suy nghĩ càng không có thời gian để nghe Jisoo giải thích, nàng chỉ tin vào mắt mình. Một lúc sau, nàng lau nước mắt trên mặt nhưng vẫn không ngăn được tiếng nấc thương tâm, từ từ lấy điện thoại từ trong túi ra xoá số điện thoại của người không cần thiết, chặn người đó trên mọi phương diện.
[ Gì đó? Anh đang xem bóng đá, mày đừng làm phi- ]
" Anh hai... " - Giọng nói yếu ớt của nàng cất lên làm đầu dây bên kia dần trở nên im lặng, nàng thút thít rồi cố gắng kìm lại những giọt nước mắt lần nữa sắp chảy ra. - " Anh đón em có được không? "
Đầu dây bên kia như bị ngưng trệ đi vài giây cuối cùng cất lên một tiếng ừm. Jennie tắt máy đứng tựa lưng vào tường, cảm giác khi say thật tệ nhưng nàng lại muốn nó càng tệ càng tốt, tệ hơn những việc đã xảy ra khiến chuyện đó dần trở nên lu mờ càng tốt nhưng càng uống thì càng nhớ, hình ảnh lại càng hiện ra rõ rệt. Đôi mi nặng trĩu khép lại, môi bị cắn chặt đến rỉ máu, đau quá...
Một lúc sau Dohyun liền đến chổ nàng, chiếc xe quen thuộc đậu trước mặt nàng, cửa xe vội vã mở ra. Dohyun cầm theo áo khoác bước ra ngoài nhìn cô em gái tàn tạ của mình liền nhíu mày, gấp gáp chạy đến đỡ lấy Jennie.
Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Jensoo] Xem Mắt tại truyen35.shop
" Jennie! Làm sao thế? Còn uống bia nữa! "
Dohyun đỡ lấy Jennie, mùi bia nồng nặc xông lên mũi, con bé này thường ngày vẫn hay rêu rao về tác hại của thứ đồ uống này nhưng bây giờ lại không khác một đứa nghiện rượu, Dohyun nhìn như vậy chợt cảm thấy lo lắng. Jennie nhìn anh một hồi, hốc mắt lại ửng đỏ, nàng sà ngay vào lòng anh trai khóc nức nỡ, nàng muốn có một người dỗ dành nàng, ngay cái khoảnh khắc người thân xuất hiện nàng đã không muốn phải tự khóc tự lau nữa, không muốn gồng mình trở thành người sắt thép.
" Em... hức hư... "
" Làm sao? Ai làm gì em? Mau nói, thằng khốn nào dám, anh sẽ không để yên cho nó! Mau nín đi "
Dohyun lo lắng tột độ muốn lôi đầu kẻ khiến em gái mình ra nông nỗi này, từ trước đến giờ anh cùng Jennie gây hấn cũng không đến nỗi khiến Jennie khóc đến thương tâm, dù có lớn thế nào thì trong mắt anh cũng chỉ là một bé gái cần anh bảo bọc, tay nắm chặt lại muốn biết rõ ngọn ngành, Dohyun nhìn xung quanh chổ này vô cùng tối, trong đầu liên tưởng đến mấy chuyện không hay, Jennie lại còn đang khóc ngất như thế này khiến anh lại càng thêm lo sợ.
" Jennie, đừng nói là... "
" K-không phải... hức em... " - Jennie vùi mặt vào trong áo Dohyun mà khóc ngất. - " Người ta phản bội em... em còn thấy hức... chị ta hôn người khác... hức hư em không biết phải làm sao... "
Dahyun thở phào một hơi, cũng may là không như anh tưởng nhưng Jennie vừa nói cái gì? Cái gì phản bội? Dohyun lắc nhẹ đầu, thì ra là chuyện yêu đương, anh đặt tay lên lưng Jennie trấn an. Nếu anh nhớ không lầm thì đây là lần đầu Jennie yêu đương nghiêm túc, không có kinh nghiệm về tình trường nên đau khổ như thế là chuyện đương nhiên nhưng anh thật thắc mắc, Jennie có cái gì không tốt mà người kia phải phản bội!?
" Được rồi, không sao hết, trên đời không thiếu người để yêu, không nhất thiết phải là người đó "
" Bây giờ em rất mệt... đưa em về đi " - Jennie gục rất lâu trong lòng anh đến khi lấy lại được bình tĩnh liền cảm thấy chóng mặt, mắt mờ như bị một lớp sương che phủ, nàng nhẹ giọng.
" Ừm "
" Đừng nói với mẹ... "
" Anh biết "
Dohyun khoác áo lên cho Jennie rồi cẩn thận đưa nàng vào trong xe, rất lâu rồi anh mới có dịp thấy Jennie yếu đuối như thế này, Kim Jisoo gì đó cũng thật " tài giỏi " đi? Lôi được con người thật của Jennie bộc lộ ra bên ngoài. Anh lái xe quay trở về nhà, trên đường về Jennie đã thiu thiu ngủ vì quá mệt mỏi, lúc lên đến nhà liền chạy vào phòng thật nhanh rồi khoá cửa, anh lời nói hơi cứng nhắc không biết an ủi thế nào mới phải nên đành thôi, nếu càng nói Jennie lại càng khóc thì lại khổ rồi.
Tối đó, Jisoo nằm trên giường tay gác lên trán, điện thoại vẫn đặt ngay bên cạnh chờ một luồng sáng hiện lên, chờ một tin nhắn hồi âm nhưng mãi vẫn không. Một người khóc ướt cả gối, một người rối rắm cả tâm.
__________
Chia tay thui ????????????
Mà mọi người, giờ mình đổi cái chữ Ep thành Chap xong xó mấy câu trích được ung, cho nó nghệ ????????????
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Jensoo] Xem Mắt, truyện [Fanfic] [Jensoo] Xem Mắt , đọc truyện [Fanfic] [Jensoo] Xem Mắt full , [Fanfic] [Jensoo] Xem Mắt full , [Fanfic] [Jensoo] Xem Mắt chương mới