TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi lệnh điều động của Cố Cửu Tư đưa xuống, Dương chủ bộ được thăng nhiệm trở thành huyện lệnh mới, Cố Cửu Tư và Dương chủ bộ đã giao nhận, còn Liễu Ngọc Như cũng phân phó xong chuyện của Hoa Dung với Vân Vân, người nhà xách hành lý, khởi hành đến Đông Đô.
Đám người Chu Diệp Diệp Thế An và bọn họ đến Đông Đô trước, công văn bổ nhiệm của Chu Diệp vẫn chưa đưa xuống, tuy mọi người đều biết hắn sắp đi đâu, nhưng Đông Đô thì vẫn phải đi, ít nhất hắn phải đến Đông Đô chúc mừng Phạm Hiên rồi mới được bổ nhiệm đến nơi khác.
Mọi người đi một mạch, lăn lộn gần một tháng, cuối cùng mới đến Đông Đô.
Trước kia lúc ở Dương Châu, nếu nói người Dương Châu coi trọng người nơi nào thì cũng chỉ có Đông Đô.
Truyền rằng đó là nơi phú quý, quyền thế ở dưới trung tâm bầu trời này, ở địa giới Đông Đô, một viên gạch từ trên trời rơi xuống cũng có thể đập chết quan ngũ phẩm.
Mà quý tộc nữ tử Đông Đô đều trọng lễ nghi, hiểu quy củ, tôn ti rõ ràng, trật tự rành mạch.
Bọn họ nói tiếng tiêu chuẩn nhất của Đại Vinh, không có khẩu âm, dùng tiêu chuẩn lễ nghi quy cách tối cao của Đại Vinh, không có bất cứ khuyết điểm nào.
Một ngày trước khi đến Đông Đô, người của toàn bộ đội ngũ đều nghỉ ngơi, sửa sang vẻ ngoài chỉnh tề, đổi y phục tốt nhất. Liễu Ngọc Như đã chuẩn bị hai bộ xiêm y tốt từ lúc ở U Châu, đến Đông Đô rồi mặc, buổi sáng hôm sau lúc mặc y phục cho Cố Cửu Tư, Cố Cửu Tư thở dài: “Chúng ta thận trọng như vậy, có vẻ giống đồ nhà quê vào thành.”
Liễu Ngọc Như cong môi cười, ngẩng đầu nhìn hắn: “Lần đầu chúng ta đến Đô thành, còn không phải là đồ nhà quê sao?”
“Đâu thể nói vậy,” Cố Cửu Tư vô cùng kiêu ngạo, “Dương Châu chúng ta phong lưu, mấy tên thô kệch phương Bắc có thể so được sao?”
Nhưng mà sự thật chứng minh, có thể so sánh.
Lúc đội ngũ Cố Cửu Tư tiến vào Đông Đô, mọi người đều phát hiện.
Thành trì Đông Đô còn cao hơn thành trì bình thường, sông bảo vệ thành cũng lớn hơn nhiều, trên đường người đến người đi không có lưu dân, đường phố sạch sẽ. Dù cho vừa mới trải qua chiến loạn, nữ tử đều mặc y phục đẹp nhất bây giờ, nam tử cũng mặc áo dài, tay cầm quạt xếp, cười đi bên cạnh bọn họ, hình như không bị chiến loạn ảnh hưởng chút nào.
Trên đường rộn ràng nhốn nháo, Liễu Ngọc Như tò mò nâng mành, thấy trên đường có rất nhiều người, thậm chí có vài người Hồ mắt xanh liên tiếp đi qua, nhưng hình như mọi người đều không thấy kì lạ.
Liễu Ngọc Như cảm thấy tất cả mọi thứ của Đông Đô đều vô cùng mới lạ, Cố Cửu Tư chống cằm, dựa vào xe, ăn trái cây, bất mãn nói: “Đẹp vậy sao?”
“Chàng xem đi,” Liễu Ngọc Như vui vẻ nói, “Người kia, người kia biết phun lửa!”
“Trước kia Dương Châu cũng có.”
Cố Cửu Tư vỗ tay ngồi dậy, hắn gác cằm lên vai Liễu Ngọc Như, nhìn cảnh sắc bên ngoài, chậm rãi nói: “Ừm, náo nhiệt hơn lần trước ta đến.”
“Trước kia chàng đến rồi?”
Liễu Ngọc Như kinh ngạc, Cố Cửu Tư nhíu mày, hình như không vui vẻ cho lắm, khẽ hừ một tiếng: “Trước kia cữu cữu đưa ta đến.”
Liễu Ngọc Như thấy trên mặt hắn không có vẻ vui mừng, nàng cẩn thận hỏi: “Đến bị người ta ức hiếp?”
“Người Đông Đô ấy,” Cố Cửu Tư châm trà cho mình, cảm khái nói, “Uổng có vẻ ngoài hoa lệ, trong xương cốt lại vô cùng xấu xa. Sau này chúng ta ở Đông Đô thì đóng cửa đừng để ý đến chuyện bên ngoài, nàng cũng đừng quan tâm đến bọn họ.”
Liễu Ngọc Như nghĩ có lẽ Cố Cửu Tư đã gặp phải chuyện gì không thoải mái ở Đông Đô, nhưng nàng không hỏi, ngược lại nói: “Chúng ta mới đến, không quen thuộc Đông Đô lắm, ta chưa mua nhà, ta sẽ sai người đến đây thuê một toà trước. Giá ở Đông Đô rất đắt, tòa nhà này, tiền thuê một tháng phải mười lượng bạc, ta phải tìm việc sớm một chút, nếu không thì thật sự đúng là không nuổi nhà nổi.”
Cố Cửu Tư nghe vậy ngượng ngùng, hắn ho nhẹ một tiếng, nói với Liễu Ngọc Như: “Chuyện nơi ở ta sẽ hỏi đồng liêu, xem bọn họ giải quyết thế nào.”
Liễu Ngọc Như cười, dịu dàng nói: “Không sao, chuyện này ta đã thu xếp xong rồi, chúng ta chỉ cần vào ở là được.”
Lúc nói lời này, hai người đã đến toà nhà Liễu Ngọc Như thuê.
Vị trí nhà không tồi, rất gần cung thành, sau này buổi sáng Cố Cửu Tư có thể ngủ thêm một lúc, vì quan tâm đến Cố Cửu Tư nên Liễu Ngọc Như đã tiêu số tiền lớn.
Một tháng mười lượng bạc, sắp bằng bổng lộc một tháng của Cố Cửu Tư rồi, Liễu Ngọc Như nghĩ, có lẽ bất kể thế nào toà nhà này cũng không tính là kém. Kết quả lúc đoàn người đứng trước cửa toà nhà, nhìn mà choáng váng.
Tòa nhà này cũng không tính là nhỏ, nhưng nhìn cửa như hai tấm ván gỗ đắp lên, tường thì đen thui, cỏ dại mọc trên đầu tường, như đã lâu rồi không có người ở.
Đoàn người đứng trước cửa toà nhà rách nát này, đều ngây người, Cố Cửu Tư phản ứng lại đầu tiên, hắn nhìn Liễu Ngọc Như, sợ Liễu Ngọc Như không vui, hắn vội vàng nói: “Toà nhà này, không tồi.”
Diệp Thế An bên cạnh cũng hồi thần lại, ho nhẹ một tiếng, nhanh chóng nói: “Đường mòn thăm thẳm nhà ta, rất có phong vị.”
Diệp Vận cũng vội vàng gật đầu, vốn từ của nàng ấy khan hiếm, chỉ có thể nói: “Rất tốt, ta cảm thấy không tồi.”
Liễu Ngọc Như đen mặt không nói gì, một lát sau, nàng cúi đầu đọc địa chỉ, cắn chặt răng, bước lên gõ cửa.
Người mở cửa là người mà Liễu Ngọc Như phái đến thuê nhà, thấy Liễu Ngọc Như đen mặt, gia đinh kia lập tức nói: “Phu nhân! Ta có thể giải thích!”
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Ăn Chơi Trác Táng, truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng , đọc truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng full , Gả Ăn Chơi Trác Táng full , Gả Ăn Chơi Trác Táng chương mới