TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Phản ứng của Cố Cửu Tư làm Lý Vân Thường ngẩn người, hình như nàng ta cũng hơi xấu hổ, ho nhẹ một tiếng rồi quay đầu nói với ngục tốt: “Ngươi đi xuống trước đi.”
Ngục tốt giả bộ không biết gì, thầm đánh giá tình hình tronh phòng giam rồi xoay người rời đi.
Sau khi ngục tốt rời đi, Lý Vân Thường mới quay đầu lại, nhìn Cố Cửu Tư nói: “Vừa nãy ta nói với ngục tốt lý do ta đến gặp Cố đại nhân là ta và Cố đại nhân là bạn cũ, cho nên muốn biểu hiện một chút cho ngục tốt xem, nhưng không ngờ đã làm phiền Cố đại nhân, xin thứ lỗi.”
Cố Cửu Tư thấy Lý Vân Thường bình thường hơn chút, hắn hơi thả lỏng cảnh giác, nhưng vẫn không quên đám người Liễu Ngọc Như vẫn ở đây, nói thẳng: “Công chúa đến đây có chuyện gì sao?”
“Nghe nói Cố đại nhân vào ngục, ta bất an nên đến thăm,” Lý Vân Thường nói, đánh giá xung quanh, cười nói, “Bây giờ thấy Cố đại nhân không có sao, trái tim cũng buông xuống rồi.”
Cố Cửu Tư nhíu mày, suy nghĩ một lát, cảm thấy lúc này không nên nói nhiều với Lý Vân Thường, bèn nói: “Công chúa có lời gì đừng ngại cứ nói thẳng.”
Hình như Lý Vân Thường không ngờ Cố Cửu Tư chẳng lòng vòng, sửng sốt một lát, sau đó cười rộ lên, nàng ta phất tay với thị nữ phía sau, sau khi thị nữ đi xuống, nàng ta quay đầu nhìn Cố Cửu Tư, do dự một lát mới chậm rãi nói: “Ta nghe nói Cố đại nhân gặp nạn liền lập tức đi tìm mẫu hậu, mẫu hậu tìm bệ hạ nghe ngóng tin tức, e là không tốt lắm. Ta sợ Cố đại nhân không thoát thân, nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể nghĩ được một cách không tính là cách, nhưng ta không biết Cố đại nhân có bằng lòng không, cho nên đến tìm Cố đại nhân nói một câu.”
“Công chúa nói đi.”
Cố Cửu Tư giơ tay ý bảo Lý Vân Thường tiếp tục, vẻ mặt suy tư. Sắc mặt Lý Vân Thường ửng đỏ, tạm dừng một lát, nàng ta chậm rãi nói: “Chắc Cố đại nhân cũng biết, đương kim bệ hạ có thể thuận lợi đăng cơ là do sự ủng hộ của mẫu hậu ta. Tuy đã thay đổi triều đại nhưng kim thượng vẫn giữ lại vị trí của ta và mẫu hậu, cũng coi như là cho thể diện. Sau khi đăng cơ, bệ hạ liền cho ta và mẫu hậu một phần lệnh bài miễn tử, gia quyến hoàng tộc chúng ta đều có thể miễn chết, giữ lại tôn vị.”
Nghe vậy, Cố Cửu Tư không hiểu: “Rốt cuộc là công chúa muốn nói gì?”
“Ý của ta là,” Lý Vân Thường cũng không uyển chuyển nữa, đỏ mặt nói, “Nếu ngươi trở thành Phò mã, dù án Lưu Xuân thật sự rơi xuống đầu ngươi, ngươi cũng không cần lo lắng, bất kể thế nào, ngươi cũng là Phò mã.”
Lời này vừa ra, tất cả bốn người trong nhà giam đều kinh ngạc.
Cố Cửu Tư ngơ ngác nhìn Lý Vân Thường, một lát sau, hắn đột nhiên phản ứng lại, vội nói: “Điện hạ, ngài đừng nói chuyện lung tung.”
“Ta không trêu ngươi.” Lý Vân Thường vội vàng tiến lên phía trước một bước, dù cách song gỗ Cố Cửu Tư cũng vẫn cảm thấy sợ hãi, hắn cảm thấy nữ nhân trước mặt như một con cự thú, hắn tưởng tượng đến chuyện Liễu Ngọc Như nghe thấy mấy lời này, cả đầu chỉ còn lại, xong rồi xong rồi xong rồi.
Trong đầu hắn nhanh chóng xoay vòng tìm từ để từ chối Lý Vân Thường, Lý Vân Thường lại mở miệng trước, tiếp tục nói: “Cố đại nhân, thật ra trước khi ngài đến Đông Đô, ta đã biết ngài rồi. Giang đại nhân và mẫu hậu có nhắc đến ngài, thậm chí nếu không có chuyện Lương Vương, bây giờ chúng ta đã thành phu thê.”
“Không không không,” Cố Cửu Tư vội vàng xua tay, “Không thể nào, có Lương Vương hay không thì chúng ta cũng không thể, ta trèo cao không nổi, điện hạ ngài đừng nói bậy.”
“Ý của Giang đại nhân, chẳng lẽ ngươi ở Dương Châu chẳng hiểu được chút nào sao?”
“Hiểu,” Cố Cửu Tư quyết đoán mở miệng, “Nhưng các ngươi có hỏi xem ta có bằng lòng không?”
Lý Vân Thường ngẩn người, Cố Cửu Tư cũng chẳng quan tâm đến hình tượng nữa, hai chân vắt chéo lên đệm giường, bắt đầu tính cho Lý Vân Thường: “Điện hạ, ta thật sự không biết cữu cữu của ta lừa ngài thế nào, nhưng ngài kim chi ngọc diệp, ta thật sự không xứng với ngài. Giờ ta đã có thê tử, ngài và ta không có khả năng, ngài cũng đừng suy nghĩ miên man nữa. Ngài bằng lòng giúp Cố mỗ, Cố mỗ vô cùng cảm kích, chỉ là hợp tác chính trị, sau này Cố mỗ cũng sẽ có qua có lại. Nhưng nếu ngài có suy nghĩ gì không nên, ta khuyên ngài dừng lại,” Cố Cửu Tư nâng tay lên, nghiêm túc nói, “Đời này ta sẽ không cưới nữ nhân thứ hai.”
“Dù là công chúa?” Lý Vân Thường nhíu mày.
“Dù là công chúa.” Cố Cửu Tư nghiêm túc.
Hai người lâm vào cục diện bế tắc, một lát sau, Lý Vân Thường nhẹ nhàng cười: “Vậy do ta hoa rơi hữu ý rồi. Nhưng không biết tương lai Cố đại nhân có hối hận không?”
“Hối hận cái gì?” Cố Cửu Tư lười biếng nằm xuống giường, giơ tay chống đầu, trong mắt mang theo ý cười.
Lý Vân Thường ngẩn người, nhìn mặt Cố Cửu Tư chằm chằm, ngây người một lát, Cố Cửu Tư phát hiện nàng ta ngây ra, nhíu mày nói: “Điện hạ?”
Lý Vân Thường bị tiếng kêu này gọi hoàn hồn lại, vội vàng hồi thần, giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì, tiếp tục nói: “Cố đại nhân ngài nghĩ lại đi, ngài và người như Diệp đại nhân không giống nhau, hắn vừa đến Đông Đô đã có thúc phụ làm chỗ dựa, nhưng ngài làm gì cũng phải dựa vào chính mình. Đông Đô nước sâu, cho dù bệ hạ đến Đông Đô thì cũng chỉ để trấn an, Cố đại nhân không có gia tộc làm chỗ dựa, muốn tiếp tục ở Đông Đô, ngài dựa vào cái gì?”
Nói rồi Lý Vân Thường cười rộ lên: “Dựa vào thê tử mở cửa hàng son phấn của ngài sao?”
Cố Cửu Tư không nói gì, hắn lẳng lặng nhìn Lý Vân Thường, Lý Vân Thường đánh giá vẻ mặt Cố Cửu Tư, cúi đầu nhìn móng tay ngâm nước hoa của mình, giọng nói hờ hững: “Người càng thấp kém, hôn sự càng tùy ý. Người càng muốn leo lên trên, càng chú trọng việc nên cưới một thê tử có nhà nương thân thế nào. Liễu Ngọc Như, tên là Liễu Ngọc Như đúng không?”
Lý Vân Thường nghĩ, nói tiếp: “Nàng ta không tồi, nhưng dù sao cũng chỉ là thương nhân, chẳng làm được gì. Cố đại nhân tiền đồ vô lượng, thật sự không thể suy tính cho kỹ sao?”
“Không suy tính.” Cố Cửu Tư quyết đoán mở miệng.
Lý Vân Thường ngẩn người, đang chuẩn bị nói thêm, bỗng thấy Cố Cửu Tư nhìn Lý Vân Thường, gương mặt lộ vẻ thương hại: “Công chúa mang huyết mạch thiên tử, phượng hoàng ngậm ngọc mà sinh, bây giờ cũng lưu lạc đến mức thảo luận hôn sự với một thần tử xuất thân thương nhân, đúng là đáng thương.”
“Ngươi!”
Lý Vân Thường đột nhiên bật dậy, chỉ vào Cố Cửu Tư muốn hét lên, Cố Cửu Tư nâng tay, chặn lời Lý Vân Thường, quyết đoán nói: “Công chúa cũng là cô nương, cô nương gia đều cần thể diện. Ta không nói nữa, ngài đi đi. Ngài đi chậm một bước, ta sợ ta nói chuyện làm ngài tức chết.”
“Cố Cửu Tư, ngươi láo xược.”
“Ta không láo xược mà ta còn ngồi ở đây à?” Cố Cửu Tư cười ‘ha’, trào phúng nói, “E là trước khi đến nói mấy lời này với ta, công chúa cũng chưa tìm hiểu Cố Cửu Tư ta là người thế nào đúng không? Bản thân mở miệng nói chuyện hôn sự trần trụi trở thành một món giao dịch, đến nhà thương nhân còn không làm vậy, công chúa đúng là làm ta mở rộng tầm mắt.”
“Nữ nhân như ngươi cũng xứng nói về Ngọc Như với ta?”
“Ngươi kiếm được một đồng tiền nào chưa?” Cố Cửu Tư ngồi dậy, “Ngươi đã làm gì cho người bên cạnh mình chưa? Ngươi đã làm gì cho người yêu thương ngươi chưa? Ngươi ăn lương thực bá tánh giao nộp, lo cho bọn họ dù chỉ một chút chưa? Điện hạ, công chúa không chỉ là danh hiệu, công chúa và bệ hạ giống nhau, đều phải gánh vác trách nhiệm. Ngọc Như nhà ta gánh vác trách nhiệm của mình, nàng làm rất nhiều thứ cho người bên cạnh mình, nàng giúp đỡ rất nhiều người, nàng không phải công chúa, thế thì sao?”
“Hai chúng ta ở Đông Đô, có thể sống thì sống, không sống được thì đi. Dù có đưa ta đến đoạn đầu đài cũng là chuyện của Cố Cửu Tư ta. Vị trí Phò mã của ngươi, những người khác ai muốn ngồi thì ngồi. Ta hiểu tính toán của ngươi, ngươi nói quan hệ của mẫu hậu ngươi và bệ hạ rất tốt, nhưng ngươi là công chúa tiền triều, dù bây giờ những cựu thần không trở mặt với các ngươi, các ngươi mong bệ hạ khoan dung các ngươi được bao lâu? Các ngươi dám đi tìm một nhà đang gặp rắc rối ở Đông Đô sao?”
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Ăn Chơi Trác Táng, truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng , đọc truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng full , Gả Ăn Chơi Trác Táng full , Gả Ăn Chơi Trác Táng chương mới