TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ánh mắt mọi người dao động qua lại giữa Cao Quân Thận và Lục Hoài Khởi
Lúc trước vì Cao thái tử cho Minh Hoài đế dùng Cửu chuyển kim long đan xảy ra chuyện, Đông Hán thái giám đã bao vây toàn bộ Ngoại Tân lâu lại, thế nhưng Cao Quân Thận lại rất lợi hại, có thể cải trang, thành công mang theo hoàng hậu và thái tử của hắn ra ngoài.
Nhưng hôm nay hắn dám quang minh chính đại xuất hiện ở Lục đô đốc phủ, nhất định là có chỗ dựa vào.
Mà những người tới tham gia hôn lễ hôm nay đều có thù với Lục Hoài Khởi nhưng bọn họ vì ngại quyền thế của hắn mà giận không dám nói gì, nếu giờ đã có Cao Quân Thận khiến Lục Hoài Khởi ngột ngạt, bọn họ càng ước cho hai người này đấu đến người chết ta sống
Trầm Thanh Lê nhẹ vén một góc khăn voan, không còn khí thế sắc bén bức người như yến tiệc hôm đó.Nhìn nàng tóc mây như mực, mặt mày như vẽ, dịu dàng động lòng người đứng cạnh Lục Hoài Khởi một thân đại hồng bào, cảm giác hai người còn kinh diễm hơn cả thần tiên quyến lữ trong tranh
Cao Quân Thận nhìn hai người, lại nhớ tới những lời Lãnh Phong đã nói có liên quan tới Trầm Thanh Lê,mày không tự chủ mà nhíu chặt.
Trạm nhi của hắn tự cho là có thể nắm được Trầm Thanh Lê nhưng hiện tại xem ra hắn chỉ khống chế được thân thể của nàng, còn lòng của nàng đã đặt lên người Lục Hoài Khởi
Lục Hoài Khởi dường như đã sớm đoán được là Cao Quân Thận sẽ đến, thản nhiên nói “Bắc Tề bệ hạ đặc biệt đến tặng đại lễ cho ta, ta tất nhiên phải cho người chuẩn bị rượu nhạt, kính xin Bắc Tề bệ hạ dời bước”
Cao Quân Thận không có ý kiến
Lục Hoài Khởi nắm tay Trầm Thanh Lê cùng đi.
Tuy hai người còn thiếu giao bái mới xem như là phu thê, nhưng hắn thấy Trầm Thanh Lê muốn nhũ mẫu của nàng tham gia hôn lễ của bọn họ, hắn là phu quân của nàng, đương nhiên phải thỏa mãn nguyện vọng này cho nàng.
Trầm Thanh Lê lại nghĩ Cao Quân Thận dù sao cũng là phụ hoàng của Lục Hoài Khởi, nàng cũng muốn cùng hắn đối mặt hắn ta
Tiểu tư dâng lên trà xuân Long tĩnh đã pha chế xong, liền nhẹ nhàng rời khỏi thư phòng
Cao Quân Thận bưng chén trà, thưởng thức một ngụm, đặt chén trà men xứ xanh lên bàn gỗ hoa lê, nói ‘Lục Hoài Khởi, Trạm nhi của trẫm tuổi nhỏ, tâm tư cạn đã đánh chủ ý không tốt lên người ngươi.
Trẫm thân là phụ hoàng, ở đây thay hắn xin lỗi ngươi.
Có điều hiện hắn cũng đã bị giáo huấn, hôm nay trẫm tới đây là muốn cùng các ngươi giải hòa.
Chúng ta thả người, các ngươi đưa giải dược”
Trên khuôn mặt tuyệt thế vô song của Lục Hoài Khởi nổi lên sát khí ‘cũng được’
“Vậy thì tốt” Cao Quân Thận lập tức phân phó Lãnh Phong đi làm việc
Lãnh Phong ra khỏi thư phòng liền cùng Trương Lực đi đến cửa hậu của Lục đô đốc phủ, nơi đó đã có một chiếc xe ngựa chờ sẵn
Lãnh Phong đi đến trước xe ngựa, cung kính nói ‘Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng lệnh cho nô tài cõng Thái tử điện hạ đi vào”
Màn xe ngựa được xốc lên, Khương thị mang mạng che mặt khẽ gật đầu với Lãnh Phong.
Lãnh Phong liền tiến lên cõng Cao Vân Trạm, một thị vệ khác thấy vậy cũng khiêng một bao tải ở phía sau xe ngựa lên lưng, cùng Lãnh Phong đi vào Lục đô đố phúc
Khương thị nhíu mày nhìn theo bóng dáng Lãnh Phong cõng Cao Vân Trạm biến mất nơi cổng lớn.
Trạm nhi của nàng trúng cổ đã nhiều ngày, thấy hắn ngày càng gầy yếu, nàng có thể lập tức xông tới Lục đô đốc phủ đòi Trầm Thanh Lê đưa giải dược nhưng hoàng đế phu quân của nàng lại không nghĩ vậy.
Hắn mỗi ngày chỉ sai ngự y cho Trạm nhi uống thuốc ngăn ngừa tác hại của cổ độc, cũng không cho nàng đi tìm Trầm Thanh Lê.
Nàng ba lần bốn lượt thỉnh cầu hắn lấy mạng của Trạm nhi làm trọng, nhưng hắn tâm địa cứng rắn, vẫn không cho nàng tìm Trầm Thanh Lê.
Nếu hôm nay không thể giải trừ cổ độc trên người Trạm nhi, nàng nhất định sẽ liều mạng với Trầm Thanh Lê
Trong thư phòng tràn ngập không khí đông lạnh xơ xác, tiêu điều
Cao Quân Thận gõ gõ ngón tay lên bàn, hai mắt âm u nhìn Lục Hoài Khởi chằm chằm.
Lục Hoài Khởi lại chỉ chuyên chú nhìn Trầm Thanh Lê.
Ba người không nói gì, không khí trong phòng an tĩnh tới mức một cây kim rơi xuống cũng nghe được tiếng
Không biết qua bao lâu, bên ngoài thư phòng vang lên tiếng bước chân, ba người nhìn qua liền nhìn thấy Lãnh Phong cõng Cao Vân Trạm đi vào,đi theo sau hắn là một nam tử khiêng một bao tải
Án mắt của Trầm Thanh Lê liền bị bao tải trên vai người kia thu hút
Cao Quân Thận gõ mạnh xuống bàn,mắt hồ ly âm u “đây là lễ vật đầu tiên ta đưa ngươi.
Nếu các ngươi muốn cứu người trong bao tải kia, các ngươi biết nên làm thế nào”
Lục Hoài Kiêu ngạo giơ cằm “ nếu đưa lễ vật mừng chúng ta đại hôn lại nhét vào bao tải là thế nào?”
Cao Quân Thận đưa mắt nhìn Lãnh Phong.
Lãnh Phong hiểu ý, tiến lên cởi bao tải.
Nhũ mẫu của Trầm Thanh Lê đang hôn mê liền xuất hiện, mà Trầm Thanh Lê nhìn thấy nhũ mẫu, hai mắt sáng lên, tay khẽ nắm lại
“Đừng trì hoãn nữa, giải cổ độc cho thái tử của trẫm, nàng cũng không cần phải chịu khổ”Cao Quân Thận thúc giục
Trầm Thanh Lê đưa mắt nhìn Lục Hoài Khởi.
Lục Hoài Khởi gật đầu với nàng, như muốn nói cho nàng biết nơi này là Lục đô đốc phủ, Cao Quân Thận bọn họ giở âm mưu quỷ kế gì cũng không thể thoát thân.
Trầm Thanh Lê bảo Trương Lực đi lấy một chén nước trong.
Chốt lát sau Trương Lực đã mang nước đến.
Trầm Thanh Lê khẽ cắn môi, rút một trâm cài trên đầu, đâm mạnh vào cánh tay của nàng.
Lục Hoài Khởi không biết giải độc phải dùng đến cách này, lập tức tiến đến nắm cổ tay nàng.
Trầm Thanh Lê biết hắn lo lắng cho nàng, nhẹ nhàng mỉm cười lắc đầu, muốn nói cho hắn biết nàng không có chuyện gì
Máu tươi đỏ sẫm rơi vào trong chén nước, chốc lát sau đã đỏ rực một mảnh.
Mày của Lục Hoài Khởi cũng nhăn tít thành một đoàn
Trầm Thanh Lê nhìn chén nước, cảm thấy không sai biệt lắm liền nói với Lãnh Phong “đưa chén nước này đến chỗ thái tử các ngươi, cũng cần một ít máu của hắn”
Sự tình liên quan tới an nguy của Cao Vân Trạm, Lãnh Phong không dám chậm trễ, nhanh chóng bưng chén nước đến trước mặt Cao Vân Trạm, cẩn thận rạch trên cổ tay gầy yếu của hắn một vết thương.
Máu của Cao Vân Trạm cũng nhỏ vào trong chén nước, mà lúc này Lục Hoài Khởi sai người mang kim sang dược đến để băng bó vết thương cho Trầm Thanh Lê.
Băng bó xong thì máu của Cao Vân Trạm cũng nhỏ đủ, Trầm Thanh Lê bưng chén nước chưa máu của nàng và Cao Vân Trạm nhẹ nhàng lắc lư một hồi, đợi cho máu của bọn họ hòa hợp, nàng đưa lên miệng, cố chịu cảm giác muốn ói, ngửa cổ uống một nửa
“Còn dư lại, cho Thái tử các ngươi uống đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Đông Hán Đô Đốc, truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc , đọc truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc chương mới