TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trầm Thanh Lê đưa mắt nhìn chung quanh, phía sau là núi vây quanh, nếu Thập nhị hoàng tử thực sự bị nam nhân ác ma ném xuống đáy vực, nàng có thể từ một dãy núi khác xuống dưới tìm hắn
Nàng không phải là thánh mẫu cứu khổ cứu nạn, có điều thân thể Thập nhị hoàng tử vốn không tốt, Liễu quý phi nhìn như yêu thương hắn nhưng thực ra cũng chỉ là lợi dụng hắn để đạt được quyền lực ở hậu cung.
Còn nàng cũng lợi dụng hắn cho kế hoạch của nàng, dùng hắn để áp chế Thái tử Mộ Vân Hành.
Có thể nói Thập nhị hoàng tử bị từng người ở bên cạnh hắn lợi dụng.
Chính nàng cũng từng bị người thân vứt bỏ, cả đời này nàng không thể nào quên được cảm giác làn da bị lửa thiêu đốt nhưng cảm giác bị vứt bỏ càng làm người ta tuyệt vọng hơn.
Cho nên, lương tâm của nàng không để nàng bỏ mặc Thập nhị hoàng tử dưới đáy vực
Trầm Thanh Lê nghĩ là làm, lập tức nhấc váy, theo một đường khác xuống dưới đáy vực, muốn tìm kiếm Thập nhị hoàng tử
Sắc trời dần tối, nàng mất rất nhiều thời gian mới xuống được dưới đáy vực, nhìn thấy Thập nhị hoàng tử nằm mê man bên cạnh môt con suối.
Nàng vội vàng chạy tới.
Thập nhị hoàng tử hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt nhợt nhạt, hai môi tím bầm, nhìn như bị trúng độc
Trầm Thanh Lê đưa tay nhẹ lắc hắn, một chút phản ứng cũng không có.
Nàng lại đưa tay sờ trán hắn, cảm giác lạnh buốt.
Nàng không dám do dự, vội kiểm tra tay chân hắn, phát hiện nơi cổ tay hắn có dấu hiệu bị rắn độc cắn.
Nàng không biết hắn đã bị rắn cắn bao lâu nhưng phải xử lý thật nhanh, nàng từ lúc chạng vạng là bắt đầu xuống núi, đến khi trời tối hẳn mới xuống tới đáy vực, nếu đợi đưa hắn về gặp ngự y giải độc, e là hắn đã toi mạng
Trầm Thanh Lê rất nhanh đã có chủ ý, vội cúi xuống, hút máu độc trên cổ tay của Thập nhị hoàng tử
Thập nhị hoàng tử đang hôn mê tên lên vài tiếng nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, nàng liền cõng hắn trên lưng.
Lúc này trời đã tối đen, may còn có ánh trăng chiếu sáng, nàng nương theo ánh trăng mà tiến về phía trước
“Trầm Thanh Lê” không biết đi được bao lâu, một thanh âm suy yếu vang lên bên tai nàng
Trần Thanh Lê nghiêng đầu, phát hiện Thập nhị không tử không biết đã tỉnh lại từ lúc nào
“Ngươi trúng độc’ Trầm Thanh Lê nhàn nhạt nói ‘có điệu đợi trở về gặp ngự y giải độc, ngươi sẽ không có việc gì”
Kế hoạch của nam nhân ác ma kia là gì, nàng nghĩ không ra cũng không biết tính mạng Thập nhị hoàng tử có thực sự bị nguy hiểm hay không nhưng bây giờ nàng cũng chỉ có thể an ủi hắn như thế
Thập nhị hoàng tử dựa vào vai Trầm Thanh Lê, ánh mắt ảm đạm ‘cảm ơn ngươi lúc này chịu đến cứu ta” câu đầu tiên, hắn lại không hỏi ai hạ độc hắn mà cảm tạ ơn cứu mạng.
Dù sao sinh ở hoàng thất, tùy thời có thể bị người ta giết chết, mà hắn cũng chỉ là con rối trong tay người khác, biết ai muốn hạ độc hắn cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Lời của Thập nhị hoàng tử vừa chua xót vừa đáng thương, có lẽ vì đồng bệnh tương liên, tâm của Trầm Thanh Lê liền mềm lại, ôn nhu đáp lời hắn “không cần.
Ta vốn cũng đang lợi dụng ngươi, việc hôm nay xem như là bồi thường cho ngươi”
Thập Nhị hoàng tử im lặng, ngửa đầu bầu trời đêm, hồi lâu mới nói “sống có phải vẫn luôn thống khổ như vậy không?”
Bình thường ở trước mặt Liễu quý phi, hắn luôn nhu thuận, dịu ngoan, khiến Liễu quý phi nhịn không được mà thực lòng đối tốt với hắn, nhưng hôm nay cởi bỏ lớp ngụy trang kia, hắn cũng chỉ là một kẻ đáng thương như nàng.
Bọn họ đều là những người vì lợi ích toàn cục mà nhân nhượng đủ kiểu
“Có lẽ vậy, có điều vẫn phải sống mới có hi vọng khác”
Có lẽ vì vừa rồi dùng miệng hút độc cho Thập nhị hoàng tử mà Trầm Thanh Lê cảm thấy choáng váng, chân lảo đảo một cái liền cùng Thập nhị hoàng tử té lăn trên đất.
Nàng cũng mặc kệ thân thể đau đớn, vội kiểm tra thương thế của Thập nhị hoàng tử
Thập nhị hoàng tử sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt ngẩn ngơ, hiển nhiên là bị những lời vừa rồi của Trầm Thanh Lê dọa.
Trầm Thanh Lê thấy hắn còn nhỏ lại phải chịu cực khổ như thế, trong lòng chua xót lại không biết an ủi hắn thế nào.
Đúng lúc này thanh âm lo lắng từ xa vọng lại
“A Lê”
Trầm Thanh Lê theo bản năng lập tức dựng đứng lỗ tai.
Thanh âm này là của Lục Hoài Khởi, chỉ có hắn khi gọi nàng là âm cuối hơi cao hơn, hợp với chất giọng dễ nghe của hắn, làm cho nàng mỗi lần nghe đều cảm thấy vui thích.
“Ta ở đây” nàng vui sướng đáp lại
Không lâu sau nàng nhìn thấy ánh đuốc từ xa đi đến, trong bóng đêm chập chờn, nàng nhìn thấy Lục Hoài Khởi đang vội vã đi về phía nàng.
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Đông Hán Đô Đốc, truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc , đọc truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc chương mới