TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cao Vân Trạm vừa trở về Minh Tân lâu, nơi hắn ở tạm thì Lãnh Phong đã đến tìm hắn
Cao Vân Trạm dựa mình trên ghế, nét ôn hòa trên mặt đã thay thế bằng vẻ gian tà, khóe môi cong lên.
Thấy vậy, Lãnh Phong liền hiểu “nhìn biểu cảm của ngài thế này, nhất định đã hạ Uyên Ương hương với Trầm Thanh Lê đúng không?”
Uyên Ương hương, tên như ý nghĩa, người có tiếp xúc thân mật với người trúng loại độc này cũng sẽ bị lây nhiễm.
Nếu Trầm Thanh Lê trúng loại tình độc này, mà nàng có tiếp xúc với Lục Hoài Khởi, củi khô lửa bốc, có khi còn kích thích hơn so với việc Trầm Thanh Lê trúng tình độc lúc trước
“Có điều, chủ tử, Tây Hán Đô đốc Lưu Trực mấy năm qua luôn bị Lục Hoài Khởi áp chế, lần này hắn thực sự có thể làm theo bố cục mà ngài nói sao?” Lãnh Phong hoài nghi
Cao Vân Trạm nhíu mày.
Kế hoạch của hắn rất chu toàn, chỉ cần theo đó mà làm, Lục Hoài Khởi chắc chắn không trốn khỏi tội khi quân phạm thượng.
Huống chi, hắn còn dùng thân nam tử lừa gạt Tây Lương Trưởng công chúa giải độc, đám quan viên có thù với hắn không phải chỉ biết ăn cơm, khẳng định sẽ đánh cho hắn tơi tả tả tơi
Cao Vân Trạm không lên tiếng, Lãnh Phong lại không tự chủ mà nhìn về đồng hồ cát mạ vàng đặt trong phòng.
Cát bên trong đang nhỏ dần từng giọt.
Không biết qua bao lâu, Lãnh Phong mới nghe Cao Vân Trạm âm trầm lên tiếng ‘Lãnh Phong, thời gian của Trầm Thanh Lê không cò nhiều lắm ah”
Đột nhiên nhắc tới chuyện này, đồng tử của Lãnh Phong kịch liệt co rút “dạ.
Lúc trước ngài giúp nàng nghịch thiên cải mệnh, làm cho nàng một ngôi mộ chôn di vật và quần áo để được khởi tử hồi sinh, Quốc sư đã từng nói người đi ngược luân hồi cùng lắm chỉ sống được hai năm mà nàng đã trải qua một năm rưỡi rồi.
Thời gian đúng là không còn nhiều lắm”
Bọn họ luôn coi Trầm Thanh Lê là công cụ để lợi dụng, nên chưa từng nói cho nàng biết việc này, bây giờ đột nhiên nghe Cao Vân Trạm nhắc tới khiến Lãnh Phong có rất nhiều nghi hoặc.
Thấy tâm tình của Cao Vân Trạm tốt, hắn mới cẩn thận dò hỏi “chủ tử, thuộc hạ nhớ khi đó Quốc sư đã xem bói cho Trầm Thanh Lê, từng phêm mệnh chú giải cho nàng là mệnh cách kỳ lạ, có mệnh hoàng hậu.
Đây cũng là cơ sở để ngài chú ý tới nàng, giúp nàng cải tử hồi sinh.
Nhưng nếu mệnh của nàng thực sự kỳ lạ như Quốc sư nói, sao có thể dễ dàng bị thiêu chết?hơn nữa nàng chỉ còn sống được nửa năm, thứ cho thuộc hạ ngu dốt, thuộc hạ cảm thấy nàng không có khả năng làm hoàng hậu”
Cao Vân Trạm nhướng mày “Lãnh Phong, có một số việc nói ra lúc này có lẽ hơi sớm, có điều cũng chưa chắc nàng không có mệnh hoàng hậu, tỷ như…”tỷ như hắn lợi dụng nàng diệt trừ Lục Hoài Khởi xong có thể cưới nàng để đoạt lấy giang sơn Tây Lương quốc, như vậy không phải Trầm Thanh Lê sẽ trở thành hoàng hậu của Bắc Tề, thậm chí là của cả Tây Lương quốc sao.
Tất nhiên mọi việc phát triển theo đúng dự tính của hắn thì giả thiết này mới thành hiện thực, mà Trầm Thanh Lê chỉ còn sống có nửa năm, chưa chắc đã có khả năng làm hoàng hậu.
Nhưng nàng chỉ là một quân cờ của hắn, dùng tốt thì là dệt hoa trên gấm, hết giá trị thì có chết cũng không quan trọng.
Lãnh Phong nghe vậy càng thêm nghi hoặc, cung kính nói “chủ tử, nếu ngài muốn cưới Trầm Thanh Lê cũng phải đợi Minh Hoài đế tỉnh lại đáp ứng mới được, nhưng ngự y của chúng ta vừa chẩn bệnh cho hắn, nói dù hắn đã dùng Cửu chuyển kim long đan thì khả năng phục hồi cũng không cao”
Không có Minh Hoài Đế chưởng khống toàn thì cả Tây Lương quốc không có mấy người có thể áp chế Lục Hoài Khởi, mà với cảm tình của hắn cùng Trầm Thanh Lê, chủ tử muốn kết hôn với Trầm Thanh Lê là không có khả năng
Cao Vân Trạm mắt hồ ly lóe lên ánh sáng tà quyệt, mỉm cười đầy bí hiểm “Lãnh Phong, Lục Hoài Khởi dám đưa ra chiếu thư truyền khôi thì nhất định sẽ không để Minh Hoài đế tỉnh lại.
Có điều không phải Quốc sư có đưa cho chúng ta tà dược, ngươi cũng biết thuốc kia rồi, muốn Minh Hoài đế trường mệnh trăm tuổi thì khó chứ sống một hai tháng vẫn có thể”
Lãnh Phong không biết gì về tà dược kia nhưng Cao Vân Trạm khẳng định chắc như đin đóng cột như thế, chắc là đã có cách khiến Minh Hoài đế tỉnh lại
Cao Vân Trạm nhìn đồng hồ cát trong góc phòng “Lưu Trực kia không biết hiện đã đưa người tới Cảnh Lam điện chưa? Không biết người của chúng ta có nói cho hắn biết bí mật của Lục Hoài Khởi chưa?Lãnh Phong, ngươi đi xem một chút đi, mau chóng báo lại tin tức trong cung cho ta biết”
Lãnh Phong lĩnh mệnh lui ra
Lúc này trước Cảnh Lam điện trong hoàng cung
“Dừng lại” Tây Hán Đô đốc Lưu Trực quát bảo một tiểu thái giám đang lén lút muốn bỏ chạy
Tiểu thái giám kia bị gọi, nơm nớp lo sợ dừng bước
“Tạp gia hỏi ngươi, không phải Đại công chúa trúng độc sao? sao trong Cảnh Lam điện lại không có người hầu hạ Đại công chúa?” Lưu Trực chỉ tay vào mặt tiểu thái giám, ngữ khí căm phẫn “đừng tưởng rằng Trưởng công chúa vừa được nhận về thì nô tài các ngươi liền không coi nàng là chủ tử.
Tạp gia nói cho ngươi biết, Trưởng công chúa nếu có gì không hay xảy ra, nô tài các ngươi liền chôn cùng nàng đi”
Tiểu thái giám vội quỳ xuống, nói “khởi bẩm Lưu đô đốc, là… Lục đô đốc bảo nô tài đứng canh chừng ở cửa điện.
Lục đô đốc nói không được để cho người khác quấy rầy hắn và Trưởng công chúa”
“Lục Hoài Khởi hồ nháo! Trưởng công chúa trúng độc, không mời ngự y chữa trị cho Trưởng công chúa lại cho cung nhân lui ra, hắn đây là đang tính toán cái gì?” nói tới đây, Lưu Trực quay đầu nói với đám quan viên đứng phía sau hắn “các vị đại nhân, Lục đô đốc làm người thế nào, mọi người đều biết.
Trưởng công chúa đã chịu rất nhiều đau khổ, chúng ta không thể để cho Lục đô đốc tiếp tục làm gì với nàng.
Như vậy đi, các vị đại nhân cùng tạp gia đi vào điện xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì”
Đám quan viên vốn không ưa gì Lục Hoài Khởi, nghe vậy đương nhiên gật đầu phụ họa
Đoàn người lập tức đi vào Cảnh Lam điện.
Lưu Trực vốn đi đầu, nhưng khi hắn sắp bước chân vào cửa thì từ xa, một người bộ dáng thị vệ vội vàng chạy tới, thì thầm bên tai hắn.
Đồng tử Lưu Trực lập tức co rút, vẻ mặt vừa khiếp sợ vừa ngạc nhiên
Điều này sao có thể?
Hắn dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn thị vệ kia, thị vệ kia lại nói nhỏ bên tai hắn vài câu, biểu cảm trên mặt Lưu Trực dần chuyển sang mừng như điên.
Nhưng thấy mọi người đang nhìn hắn, tròng mắt khôn khéo xoay chuyển một vòng, nhanh chóng thu hồi biểu cảm trên mặt.
“Trở về nói với chủ tử các ngươi, chuyện của Lục Hoài Khởi, tạp gia nhất định sẽ như một con sói đói cắn chặt hắn không buông” Lưu Trực cười đầy gian trá, nói nhỏ vài câu với thị vệ kia
Thị vệ này vốn là người Cao Vân Trạm xếp vào trong hoàng cung Tây Lương quốc, muốn hắn ngay lúc Lưu Trực đưa người đến Cảnh Lam điện thì tố cáo chuyện Lục Hoài Khởi là thái giám giả, cũng muốn Lưu Trực dùng chuyện này đến diệt trừ Lục Hoài Khởi
Tâm tình của Lưu Trực lúc này đúng như Cao Vân Trạm dự đoán, từ khiếp sợ chuyển sang vui sướng không nói nên lời.
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Đông Hán Đô Đốc, truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc , đọc truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc chương mới