TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Người khác đều cho rằng, việc Diệp Thê gả cho Thẩm thất thiếu là trèo cao, chẳng khác nào chôn thân vào nơi ăn thịt người cả.
Thẩm gia là danh môn vọng tộc, gia quy nghiêm ngặt, một cô nương bình thường sao có thể dễ dàng thích ứng được.
Tuy rằng không có cha mẹ chồng làm khó dễ, nhưng đừng quên bên trên còn có một lão tổ tông nữa đấy.
Thời trẻ, lão thái thái thường theo chân Thẩm lão tướng quân đi đánh giặc, tuy năm nay đã gần hỷ thọ (1) nhưng vẫn còn minh mẫn lắm.
Hiện tại, đôi mắt tinh anh có thần ấy đang nhìn chằm chằm nàng dâu nhỏ quỳ trong phòng khách.
(1) Hỷ thọ - 喜壽 – Thọ 77 tuổi, do chữ Hỷ 喜viết lược thành, và đọc chiết tự thành Thất Thập Thất, 七十七, tức là Bảy Mươi Bảy.
Diệp Thê bưng chén trà, sợ đến mức thở mạnh cũng không dám.
Trong số đông đảo con cháu, chỉ có lão Tứ đã mất là hiếu thảo nhất, Thẩm Tương Uyên lại càng hậu sinh khả úy, tuổi thiếu niên đã thành danh, vì gia tộc mà tranh vinh sủng.
Chỉ riêng phương diện tình cảm nam nữ thì có vẻ hơi thiếu hụt, uống cho cái vẻ ngoài ưa nhìn của thằng bé.
Cũng vì vấn đề này mà không biết bà đã bạc thêm bao nhiêu sợi tóc.
Thế nên khi thằng nhóc kia bừng bừng khí thế chạy tới gặp bà nói chuyện thành thân, Thẩm phu nhân chẳng hề suy nghĩ gì nhiều, đồng ý ngay tắp lự.
Còn chưa yên tâm được mấy hôm thì câu chuyện ly kỳ ngày thành hôn đã làm bà tức phát ngất, Sau khi tỉnh lại, lão thái thái vội vàng cho gọi mấy nữ quyến trong tộc rồi chạy thẳng tới phủ tướng quân để dọn dẹp chiến trường cho thằng nhóc kia.
Cháu dâu dâng trà mà mình còn phải tới tận cửa để uống, lão thái thái không khỏi chấm nước mắt thương cái thân già của mình.
Nhưng thôi, coi như thương nha đầu kia, mới cưới mà trượng phu đã vắng nhà, mình làm trưởng bối cũng nên quan tâm đến con bé.
"Là Thẩm gia chúng ta có lỗi với con." Lão thái thái nhận tách trà, ôn hòa nói.
"Không đâu ạ, lão phu..." Biết mình nói sai, Diệp Thê ngay lập tức im lặng.
"Sao còn gọi là lão phu nhân?" Thẩm lão phu nhân cảm giác được thân hình nàng co rúm lại, nhẹ nhàng xua tay bảo đại nha hoàn đứng cạnh đỡ nàng dậy.
"Tổ mẫu." Diệp Thê hơi do dự, nhưng vẫn cung kính gọi bà.
"Tiếng tổ mẫu này nghe ngọt quá." Lão phu nhân híp mắt cười hiền từ, rồi lấy một bao lì xì ra đưa cho nàng.
Thấy nàng lại quỳ xuống hành lễ, cử chỉ nhu mì, tư thái đoan trang, bà thầm nghĩ, cô cháu dâu nhỏ này tuy xuất thân không cao, nhưng giáo dưỡng không tồi, Phúc Vinh cũng không tiếc lời khen ngợi con bé.
"Tổ mẫu bất công quá, con gọi thì không ngọt sao?" Một phu nhân trẻ cố tình nói lời dí dỏm cho bà vui.
Lão phu nhân gật gù cười đáp, bà nắm lấy tay Diệp Thê, giới thiệu mọi người với nàng, mấy vị bá mẫu cũng hòa ái nói cười, còn tặng không ít quà gặp mặt, quả thực khiến Diệp Thê thấy thụ sủng nhược kinh (2).
(2) Thụ sủng nhược kinh: được yêu thương sủng ái mà sinh ra lo sợ.
Dâng trà xong, một nhà ba thế hệ cùng nhau dùng bữa sáng.
Món ăn tuy đơn giản nhưng hương vị lại không chê vào đâu được.
Diệp Thê thích ý vô cùng, nhưng riêng chỉ có một người sắc mặt không tốt lắm, gắp mấy miếng rồi buông đũa, nếu nàng nhớ không nhầm thì đó là con dâu nhà đại bá phụ.
Cơm no xong thì ai cũng đâm ra lười biếng, đến tận chiều, thấy thời tiết đẹp, mọi người lại cùng nhau ra hậu hoa viên đi dạo.
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Thẩm Tương Uyên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Thẩm Tương Uyên, truyện Gả Cho Thẩm Tương Uyên , đọc truyện Gả Cho Thẩm Tương Uyên full , Gả Cho Thẩm Tương Uyên full , Gả Cho Thẩm Tương Uyên chương mới