TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thịnh Võ mùa xuân năm thứ mười.
Mặt trời vừa ló dạng, thành Trường An phố xá sầm uất vẫn chưa mở hàng. Cánh cổng được đóng đinh bằng đồng của Nam Thành từ từ được đẩy ra với tiếng cọ xát cũ kĩ và nặng trĩu.
Từ trên chiếc xe ngựa chờ cạnh cổng thành, một thân hình nhỏ nhắn, đầy sức sống nhảy ra ngoài với mái tóc đuôi ngựa gọn gàng, khăn che mặt, mặc một bộ hồ phục màu mận chín, cổ áo gấp nếp phẳng phiu, chân đi một đôi ủng da. Nàng bước đi thật nhanh, lưu loát xoay người nhảy lên lưng ngựa.
Đúng là một cô gái khí phách.
"Cô nương, cô mau xuống đi, cổng thành đã mở rồi, đừng cưỡi ngựa, rất nguy hiểm." Tỳ nữ Chân Nhi nắm lấy dây cương không chịu buông ra.
Tỳ nữ Thiện Nhi thì trực tiếp ngăn trước ngựa: "Đi về phía Nam còn mười dặm, đi một vòng còn đủ thời gian, cô nương hà tất phải vội vàng như vậy."
Trịnh Vân Hạm thầm thở dài.
Nàng vốn dĩ chẳng muốn cưỡi ngựa. Cưỡi ngựa giỏi là một chuyện, nhưng mỗi khi cưỡi ngựa xong, chẳng những hai chân bị cọ xát đến đau nhức mà mười lần đi thì chín lần về sẽ ốm nhẹ vì trúng gió lạnh.
"Thiên Mộc Trang trang chủ xuất quỷ nhập thần, mười lần đến nhà thì chín lần không có mặt. Loại người chuyên đi lùng hàng hoá bên ngoài, vừa về sẽ mở cửa bán ngay, còn có rất nhiều người đến hỏi hàng. Ta nhìn chằm chằm ông ta ba tháng rồi. Muộn một khắc thì công sức ba tháng qua coi như tiêu tùng, tránh ra!"
Trịnh Vân Hạm kéo dây cương, con ngựa hí lên, đầu ngựa nguây nguẩy khiến các tỳ nữ hoảng sợ tản ra.
Trịnh Vân Hạm: "Hai ngươi lên xe ngựa, đi theo phía sau, những người còn lại theo ta cưỡi ngựa! Nếu như lần này không mua được hạ lễ, ta trở về sẽ phạt các ngươi!"
Nàng vờ hù doạ, cầm roi dục ngựa, trong nháy mắt phi nước đại ra khỏi thành, phía sau nàng là bốn hộ vệ cùng hai chiếc xe ngựa, một chiếc chở người, một chiếc chở hàng.
Từ Trường An đi về phía nam mười dặm có Thiên Mộc Trang chuyên buôn bán gỗ.
Đúng như tên gọi, hàng hoá ở đây chất lượng hàng đầu, nói ba năm không mở, một khi mở kiếm được ba năm cũng không ngoa.
Chính vì vậy, trang chủ luôn đi tìm hàng bên ngoài và một khi trang chủ quay lại sẽ tung tin, thu hút những người đến cửa mua.
Mấy ngày nữa là đến sinh thần lần thứ bốn mươi phụ thân, Trịnh Vân Hạm nửa năm trước đã đặt mua loại gỗ tử đàn hương tốt nhất ở Thiên Mộc Trang và dự định làm tặng cho cha mình một chiếc giường gỗ tử đàn hương. Sau đó, do đánh giá thấp giá thị trường, nhiều lần mua hụt, mua bán bị trì hoãn vô thời hạn.
Sau khi được người trong nghề chỉ đường, cuối cùng nàng cũng thăm dò được một cửa, dò hỏi tin tức từ những người mua khác, nhiều lần trả giá mới chốt lại vụ mua bán này. Hôm nay là ngày trang chủ mang hàng về, nàng không yên tâm về người khác liền đích thân đi.
Nghe nói, gỗ tốt giống như ngọc tốt vậy, dùng lâu là có thể điều dưỡng cơ thể.
Mặc dù hiện tại giường gỗ tử đàn hương không thể làm kịp nhưng chỉ cần hàng về tới tay là hạ lễ sẽ đúng hạn, còn giường thì sớm muộn sẽ làm xong.
Trịnh Vân Hạm phi nước đại suốt quãng đường. Khi sắp đến Thiên Mộc Trang, chỉ thấy trên con đường dẫn đến gia trang không một bóng người, rất vẳng vẻ, nàng mừng thầm: "Đến sớm thực sự có ích. Mặc dù chiếu theo đơn hàng làm việc nhưng cũng phân thứ tự trước sau, đến sớm không chừng có thể chọn chỗ trống."
Không ngờ tới, vừa mới nghĩ xong, trước mặt đột nhiên xuất hiện một rào chắn bằng gỗ, Trịnh Vân Hạm vội vàng dừng lại, hộ vệ theo sau lưng cũng dừng theo.
Thế mà có người chặn đường.
Cạnh tranh đến mức hèn hạ như vậy sao?
Quả nhiên, ngoài những rào chắn đó, còn có một vài người trấn thủ nữa: "Hôm nay chủ nhân nhà ta đã đặt bao hết Thiên Mộc Trang này. Mời các vị quay về, đừng tiến lên phía trước."
Vì sợ Trịnh Vân Hạm sẽ bị thương, mấy hộ vệ đánh ngựa tiến lên vài bước để bảo vệ nàng.
Người luyện võ đều có sát khí. Mấy tên thủ vệ thấy người đến không có ý tốt, liền lộ thái độ hung hãn.
Trịnh Vân Hạm nhanh chóng phán đoán rằng vị khách đặt bao nơi này hôm nay hẳn là không mời mà đến.
Thương nhân coi trọng sự hòa thuận, Thiên Mộc Trang muốn đuổi khách thì có thể phái người của mình đến giải thích, làm sao lại để người hung tợn như vậy chặn đường?
"Làm càn!" Giọng nữ cắt ngang sự giằng co trong im lặng. Trịnh Vân Hạm kẹp nhẹ bụng ngựa, từ vòng vây của thị vệ tiến lên vài bước: "Thiên Mộc Trang ta là nơi cho các ngươi làm xằng bậy sao?
Phản ứng của Trịnh Vân Hạm quá nhanh làm cho người khác không nhận ra nàng đang diễn.
Mấy người chặn đường ngẩn người, chần chờ nhìn nhau.
Một người trong số đó cười lạnh nói, "Các hạ là người của Thiên Mộc Trang? Nhưng chủ nhân của Thiên Mộc Trang đã trở về. Lúc này, ông ấy đang tiếp đãi chủ nhân nhà ta trong trang. Không biết các hạ là ai?"
Chà, đúng là nửa đường thì chặn, chặn đường gϊếŧ.
Không biết xấu hổ.
Trịnh Vân Hạm nén lửa giận, lạnh lùng nói: "Trang chủ là thúc phụ của ta. Lần này thúc phụ ta đã ra ngoài mười tháng, phải chia hàng thành mấy đợt mới có thể chuyển về. Hôm nay là ngày chuyển hàng về trang. Ta không quan tâm chủ nhân nhà người quyền thế đến đâu, buôn bán quan trọng nhất là chữ tín và công bằng. Thiên Mộc Trang ta không thiếu quan lại quý tộc đến. Hôm nay ngươi ngang nhiên chặn đường, cho dù nháo lên công đường thì Thiên Mộc Trang ta cũng không sợ!"
Trịnh Vân Hạm vươn tay, cao giọng nói: "Lấy giấy thông hành đây."
Ngay sau khi nói xong, Chân Nhi bước ra khỏi xe với vẻ khẩn trương, tay cầm một chiếc hộp chạm trổ làm từ gỗ tử đàn có móc khóa.
Trịnh Vân Hạm nhận lấy nó, tay kia từ thắt lưng lấy ra một lệnh bài. Đúng là một lệnh bài ra vào của trang chủ: "Đây là giấy thông hành những nơi ta cùng thúc phụ đã đi trong mười tháng qua. Đây là lệnh bài của thôn trang. Đằng sau còn có hàng chúng ta mang về, ngươi cũng muốn kiểm tra sao? "
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Kiều Nữ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Kiều Nữ, truyện Gả Kiều Nữ , đọc truyện Gả Kiều Nữ full , Gả Kiều Nữ full , Gả Kiều Nữ chương mới