TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vì Thái tử đến sân đấu kỵ xạ, Thư Nghi Khưu đến đó trước một bước để sắp xếp, một đoàn người phía sau chậm rãi đến.
Trịnh Dục Tinh âm thầm lùi về phía sau mấy bước, đến bên cạnh Trịnh Vân Hạm, một tay kéo nàng về phía sau, Thư Thanh Đồng nghiêng đầu nhìn, cũng không xen vào.
Huynh muội hai người đi đến cuối cùng, Trịnh Dục Tinh cười hỏi: "Ba người, xảy ra chuyện gì vậy?"
Trịnh Vân Hạm vừa nghe thấy Trịnh Dục Tinh gộp nàng với hai người Vệ, Thư thì hoảng hốt, nhỏ giọng quát lên: "Huynh đừng có nói linh tinh, Điện hạ ở ngay phía trước, cẩn thận lời nói kẻo chịu tội."
Trịnh Dục Tinh cười hừ: "Muội là muội muội của huynh, huynh còn không hiểu muội sao, chẳng lẽ lại sợ muội chen chân vào giữa hai người họ? Huynh là muốn hỏi muội, bọn họ có hợp sức bắt nạt muội hay không?"
Suy nghĩ của Trịnh Vân Hạm không theo kịp, lộ ra vẻ mờ mịt: "Hả?"
Đôi mắt sâu hút của thiếu niên xẹt qua tia nghiêm nghị: "Đúng như huynh nghĩ."
Trịnh Vân Hạm chẳng hiểu gì: "Hả??"
Trịnh Dục Tinh ôm đao trong ngực, cằm ngẩng lên: "Một người là Vương gia, cậy mình có chút nhan sắc và tài năng, trong trận đua ngựa ức hiếp một tiểu cô nương, làm muội ba ngày không xuống giường được. Một người là thiên kim phủ Tướng quân, cậy mình có vị hôn phu oai phong, lại nhìn thấy nhan sắc muội, sợ bị uy hiếp, liền mau chóng bắt đầu khoe khoang, buộc muội biết khó mà lui!"
Trịnh Dục Tinh gạt tóc mai: "Đừng nhìn Tam ca muội thế này, theo Điện hạ ở trong cung nhiều năm, mấy cái suy nghĩ giữa nữ nhân, huynh coi như nắm rõ rồi, nói đến ánh mắt của Thư Thanh Đồng nhìn muội vừa nãy, huynh có thể phân tích cho muội mấy tầng nghĩa, nàng ta còn đẩy muội, huynh đều nhìn thấy rồi!"
Trịnh Vân Hạm cảm thấy trong họng bị chặn một tảng đá lớn, còn là Trịnh Dục Tinh tự tay đẩy vào, khiến nàng một chữ cũng không nói được.
"Thôi đi, mọi việc ta đều đã nắm rõ rồi, chuyện của người ta muội không xen vào là đúng rồi, muội đi ngồi với huynh một lúc, lát sau đợi ta chào hỏi với Thái tử rồi muội hẵng đi."
Huynh thì biết cái gì rồi? Muội rõ ràng đã nói gì đâu...
Không đợi Trịnh Vân Hạm giải thích, Trịnh Dục Tinh dắt nàng đi nhanh lên phía trước, đến bên cạnh Thư Thanh Đồng thì buông tay ra, đi thẳng lên đằng trên. Trịnh Vân Hạm luống cuống, lay tay hắn: "Tam ca, Tam ca đợi đã..."
Thư Thanh Đồng nhẹ giọng hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Trịnh Vân Hạm cứng đờ, ngượng ngùng thu tay lại: "Không sao."
Thư Nghi Khưu đã sắp xếp thỏa đáng sân bãi, Thái tử vừa ngồi xuống liền bắt đầu diễn vai phụ: "Lại nói, Hoàng thúc còn là thầy dạy vỡ lòng của Cô, cũng lâu rồi chưa được xem lại tài nghệ của Hoàng thúc. Hôm nay Hoàng thúc đừng có giấu nghề, phải để mọi người được mở mang tầm mắt đấy."
Thái tử tâng bốc, Vệ Nguyên Châu ngồi xuống lại không hay. Phàn Nhận mang roi ngựa đến, hắn đưa tay nhận lấy, quay đầu nói với Thư Thanh Đồng: "Thư cô nương cũng biết cưỡi ngựa?"
Thư Thanh Đồng nâng chén ngọc đến bên môi, thuận miệng hỏi: "Tại sao lại dùng từ "cũng", còn có ai biết cưỡi ngựa?"
"Phụt—" Trịnh Vân Hạm vừa mới uống ngụm trà đã sặc, ho dữ dội,
Tỳ nữ vội vuốt lưng, mang khăn đến.
Thư Thanh Đồng đặt chén trà xuống, nhìn qua đây: "Sao vậy?"
Trịnh Vân Ham nhanh chóng lau khóe miệng, bình tĩnh lại: "Có lẽ là vừa nãy ở trong đình bị gió thổi, nên ho khan."
Thư Thanh Đồng "ồ" một tiếng, cười nói: "Vậy phải chú ý một chút." Nàng tỏ ra thân thiết, nói về những bài thuốc dưỡng sinh trong thời điểm giao mùa, đúng là hoàn toàn đem Vệ Nguyên Châu gạt sang một bên, nói xong mới quay ra nhìn Vệ Nguyên Châu: "Vương gia vừa nãy nói gì vậy?"
Ánh mắt Vệ Nguyên Châu nhìn lướt qua hai cô nương trước mặt, nhếch miệng cười một cái, chưa kịp mở miệng mời đã không còn hứng thú nói tiếp. Hắn không dùng chén mà nhận túi rượu từ tay Phàn Nhẫn, vặn nắp uống, cuối cùng quệt miệng, "Không có gì."
Trịnh Vân Hạm như ngồi trên đống lửa.
Nàng dám thề với trời, nàng cùng Hoài Chương Vương hoàn toàn trong sạch. Nhưng đối mặt với lời nói đầy ẩn ý của Thư Thanh Đồng, nàng lại có chút chột dạ, dường như đã làm một chuyện rất có lỗi với Thư Thanh Đồng, ngoài ra, còn có chút lo lắng.
Hôm nay tìm Thư Thanh Đồng, chỉ đơn thuần muốn hỏi chuyện về bức tranh, nếu chưa bắt đầu đã làm Thư Thanh Đồng mất thiện cảm, chỉ sợ chuyện bức tranh không còn gì để nói rồi.
Nếu như Thư Thanh Đồng có ý với Vương gia, nàng lập tức cật lực hợp tác, còn có thể cứu vớt ấn tượng trong lòng nàng ấy.
Nhưng nếu Thư Thanh Đồng không có ý với Vương gia, còn ngốc nghếch đi tác hợp, không phải là biến khéo thành vụng sao?
Quan sát Thư Thanh Đồng ở trong đình và thái độ vừa nãy, Trịnh Vân Hạm vẫn chưa nắm chắc vị tỷ tỷ này đối với Hoài Chương Vương rốt cuộc có suy nghĩ gì.
Hôm nay, Vệ Nguyên Châu đúng là theo lời của mẫu thân, đến tiếp xúc, tìm hiểu Thư cô nương, tuy hắn không hiểu chuyện nữ nhi tình trường, nhưng không có nghĩa là hắn không có nhãn lực.
Thư Thanh Đồng rất bình tĩnh từ chối hắn, có lẽ không có ý với mối hôn sự này, hoặc là thủ đoạn gì của các cô nương. Nếu hắn quá cứng nhắc, chỉ sợ là không biết điều.
Ánh mắt vô ý lướt qua, nhìn rõ ràng biểu cảm của người bên cạnh Thư Thanh Đồng—vừa kinh vừa sợ, vừa sầu vừa lo, vừa nghi vừa ngờ.
Cũng chẳng hiểu nàng lấy đâu ra nhiều suy nghĩ thế, nếu có thể dựng thành kịch, chắc phải hát đến ba ngày ba đêm mất.
Thái tử nhạy cảm phát hiện không khí bên này có vẻ lạnh nhạt, vào thẳng chủ đề: "Nếu Hoàng thúc và Thư cô nương đều am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, tại sao không so tài một chút? Chắc hẳn Hoàng thúc cũng muốn hiểu rõ tư thế anh hùng của Thư cô nương."
Lần này, Vệ Nguyên Châu không tiếp lời, chỉ hơi liếc nhìn Thư Thanh Đồng một cái.
Quả nhiên, Thư Thanh Đồng đứng lên, cúi đầu về phía Thái tử, tiếc nuối nói: "Điện hạ, vừa nãy tiểu nữ vào vườn đã đua một vòng, lại không cẩn thận làm cánh tay bị va chạm, bây giờ vẫn còn đau, chỉ sợ không thể tiếp tục."
Thư Nghi Khưu vừa nghe, lo lắng nói: "Muội lại tranh thắng thua rồi? Có bị thương nặng không?"
Trịnh Vân Hạm bỗng nhiên ngẩng đầu, nhiệt tình quan tâm hơn cả vừa nãy Thư Thanh Đồng đối với nàng: "Thư tỷ tỷ bị thương rồi? Vết trầy không thể coi thường, trên xe ngựa của muội có thuốc trị thương, tỷ tỷ có ngại đến đó bôi thuốc không?"
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Kiều Nữ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Kiều Nữ, truyện Gả Kiều Nữ , đọc truyện Gả Kiều Nữ full , Gả Kiều Nữ full , Gả Kiều Nữ chương mới