Lúc này Đoạn Từ vẫn chưa nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề cho đến khi Lâm Dữ làm theo lời cậu vừa nói, không những không để ý tới hắn, mà thậm chí còn không thèm nhìn hắn, giờ còn đang tán gẫu với người khác.
Sau khi Đoạn Chính An tuyên bố Đoạn Từ là người thừa kế của Đoạn thị, Đoạn Từ liền bị nhiều trưởng bối và Omega vây quanh.
Hắn cầm lấy ly rượu, vừa có lệ với những người xung quanh, vừa nhìn chằm chằm Lâm Dữ ở cách đó không xa.
Lâm Dữ mặc một bộ âu phục màu tối, dáng người thanh mảnh, mái tóc trên trán được chải gọn, lộ ra vầng trán trắng mịn, khiến khuôn mặt của cậu càng thêm khéo léo tinh xảo.
Một Alpha cao lớn đột nhiên đi về phía Lâm Dữ mời rượu.
Lâm Dữ cong mắt cười, cùng đối phương chạm ly, hai người bắt đầu trò chuyện.
Alpha thể hiện cảm giác kiềm chế trong từng cử chỉ của mình, thấy cảnh này mắt Đoạn Từ bùng cháy.
Loại biểu hiện này chứng minh rằng tên Alpha kia có ý với bé con!
Khóe miệng Đoạn Từ chùng xuống, hắn mở miệng nói:
"Thật xin lỗi, tôi có chút chuyện, các vị cứ tiếp tục."
Nói xong, hắn đi ra khỏi vòng vây, vội vã đi về chỗ Lâm Dữ.
Đoạn Từ ôm lấy vai Lâm Dữ: "Vị này là..."
Alpha quay đầu, khi nhìn thấy Đoạn Từ ánh mắt sáng lên:
"Đoạn thần!"
Sau đó cậu chàng nhanh chóng hạ giọng, đầy chua chát nói:
"Sớm biết như thế tôi sẽ không tới, lúng túng quá."
"Loại dịp này không thích hợp với người bình thường như tôi. Lục Vưu và Quý Hoằng thì không biết đang ở đâu."
Đoạn Từ nâng ngón tay giơ về phía bên kia: "Bên kia là phòng nghỉ ngơi, Quý Hoằng chắc đang ở đó."
Trần Thần thở phào nhẹ nhõm: "Vậy tôi qua xem một chút."
Lâm Dữ đẩy tay của Đoạn Từ ra, nói với Trần Thần:
"Tôi cũng qua đó."
Đoạn Từ để ly rượu xuống, đi theo phía sau hai người: