TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Diêu Vận Lạc bước vào phòng pha chế, lấy chai rượu vang và cốc nước đá. Sau đó ra ngoài ban công, nâng ly trước ánh trăng.
Nhấp môi uống một ngụm rượu, cô ngẩng mặt ngắm nhìn bầu trời đêm. Hôm nay Diêu Cố lại tham gia chuyến giao dịch ngoài biển cùng bố, cho nên hiện tại cả căn nhà chỉ có mỗi Diêu Vận Lạc.
Gió đêm mang theo cái lạnh, tối tăm được xua đi bởi những tia sáng dịu nhẹ từ vầng trăng kia.
Diêu Vận Lạc kéo chặt áo, quay người trở vào phòng lấy điện thoại.
Cô mở danh bạ, tìm đến số của Thẩm Tư Duệ. Không ấn vào gọi, cũng không mở chọn nút nhắn tin. Chỉ ngẩng người nhìn một lúc.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, tay Diêu Vận Lạc khẽ động, chọn vào mục tên cô học trò, sửa đổi.
Bất thình lình điện thoại rung lên, cô không cẩn thận đánh rơi xuống nền gạch. Đã thế còn úp hẳn xuống, tiêu đời cái màn hình rồi.
"..."
Diêu Vận Lạc nhặt điện thoại lên, liếc mắt qua màn hình, sau đó chọn nghe máy.
"A lô, giảng viên Lạc." Âm thanh đầu dây bên kia mang theo chút do dự.
Diêu Vận Lạc di chuyển ra ngoài ban công, chậm chạp đáp: "Ừ, tôi đây."
Thẩm Tư Duệ ấp úng một lúc, Diêu Vận Lạc cũng không hối thúc, kiên nhẫn chờ đợi.
"Buổi học Evollrig hôm nay e là phải hoãn lại." Mãi mới nói tròn một câu.
Diêu Vận Lạc nhàn nhạt đáp, "Ừ."
"Cô không hỏi tại sao ạ?"
"Phong cách của tôi, em còn lạ sao?" Chất giọng giảng viên Lạc dường như mềm mỏng hơn, lại như quét thêm ít mật. Chưa kể cách nói chuyện chậm rãi từng từ như vậy vốn không phải của cô ấy.
"Cô bệnh ạ?" Chẳng phải buổi chiều vẫn rất tốt sao?
"Không." Diêu Vận Lạc xoa huyệt thái dương, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Tôi vừa uống chút rượu." Cô ấy nở nụ cười. Mặc dù cách nhau một cái điện thoại, Thẩm Tư Duệ vẫn nhận ra giảng viên Lạc đã khôi phục trạng thái thường ngày.
Cô nhóc biết phong cách mà Diêu Vận Lạc vừa nói. Khi người ta muốn người ta sẽ tự nói ra, còn không muốn cô ấy cũng sẽ không hỏi. Mà người ta ở đây chính là Thẩm Tư Duệ, cho nên cô nhóc không đợi giảng viên Lạc hỏi nữa, mà tự đưa ra giải pháp.
"Hay là chúng ta học trễ hơn đi..." Thẩm Tư Duệ học đêm được, nhưng nghĩ tới có thể giảng viên Lạc thuộc tuýp người ngủ sớm. Cái lần ngủ qua đêm ở nhà cô ấy, cô nhóc đã ngộ ra điều này.
Thẩm Tư Duệ cắn răng, quyết định rút lại lời nói, "Thôi bỏ đi, em sẽ ráng sắp xếp."
"Có thể." Vẫn là nhịp điệu chậm rãi.
Đầu óc cô nhóc xoay chuyển một phen, không hiểu sao lại tưởng tượng ra hình ảnh giảng viên Lạc cuộn tròn trong chăn, biếng nhác mở miệng.
Hình ảnh con mèo ngoan ngoãn đây mà!
Bạn đang đọc bộ truyện Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi, truyện Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi , đọc truyện Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi full , Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi full , Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi chương mới