<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/ngon-tinh-35nb" title="Ngôn Tình" itemname="Ngôn Tình" itemprop="url">
<span itemprop="name">Ngôn Tình</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den" title="Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen" itemname="Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen" itemprop="url">
<span itemprop="name">Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Ánh mặt trời sáng
chói xuyên qua cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng. Căn phòng này là một
phòng ngủ cực kì xa hoa và sang trọng, toàn bộ đều được sơn màu trắng,
cả căn phòng lớn như vậy dường như không có một màu sắc nào khác nữa.
Thượng Quan Tuyền nhíu đôi lông mày thanh tú, cô dần tỉnh lại, mở hai mắt, từ từ nhìn ra bốn phía. Đây là nơi nào?
Nơi này hoàn toàn xa lạ đối với cô. Chỉ có toàn màu trắng, so với màu đen càng làm con người ta hoảng hốt.
Đôi mắt trong veo lạnh lùng lại có phần êm dịu, ngón tay thon dài khẽ run,
như là đang nghĩ tới điều gì đó, cô từ trên chiếc giường ấm áp ngồi bật
dậy, tim đập loạn, ngón tay vô thức túm chặt lấy cổ áo.
Đây là
nơi nào? Tại sao cô lại ở đây? Cô cẩn thận nhớ lại, cảm giác đau đớn
mãnh liệt từ sau gáy truyền đến kích thích thần kinh của cô.
Cô nhớ mình bị Lãnh Thiên Dục đánh vào gáy, cô ngất đi, như vậy hiện tại…
Đây là chỗ của hắn sao?
Trống ngực Thượng Quan Tuyền đập dồn dập, nhưng sau đó lại xuất hiện điều khiển cô còn kinh hãi hơn.
Quần áo trên người cô đang mặc không phải quần áo lúc trước của cô, mà là một bộ quần áo nữ.
- A… – Thượng Quan Tuyền hét lên một tiếng chói tai.
Đây là loại quần áo đáng sợ gì vậy, có trời mới biết cô ghét mặc mấy thứ
quần áo của phụ nữ đến thế nào. Điên rồi, đúng là điên thật rồi.
Nhưng ai thay quần áo này cho cô? Chẳng lẽ… là Lãnh Thiên Dục?