TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hắn nhìn về hướng của Chu Phong, giọng điệu dò hỏi: “Bạn cùng phòng mới đây à?”
Thẩm Chiêu giơ tay cướp lời: “Không sai, đây là bạn cùng phòng mới của chúng ta! Anh Lục, có phải anh thấy cậu ấy quen quen không?”
Lục Cẩm Duyên không trả lời quen hay không quen, chỉ nở một nụ cười tươi rói: “Chào mừng bạn cùng phòng mới.
”
Khương Duật Bạch đứng tại chỗ rũ mi xuống, nhẹ giọng đáp: “Cảm ơn.
”
“Không phải chứ anh Lục, anh thật sự không nhớ sao?” Thẩm Chiêu không nhận được hồi đáp, có hơi sốt ruột, “Ban nãy anh còn khen…”
“Tôi nhớ.
” Lục Cẩm Duyên cắt ngang hắn, ý cười trong mắt nhiều thêm vài phần, “Bạn học Khương.
”
Lục Cẩm Duyên biết cậu sao?
Khương Duật Bạch vô thức nhấc mi lên, nào ngờ đập vào mắt là một cơ thể mạnh mẽ vô cùng rắn chắc.
Giáo thảo…
Có phải cái đó hơi to quá rồi không?
“A Duyên, này là đồ của cậu sao?” Chu Phong định ôm thùng giấy cất chỗ khác, nhưng thùng này nặng quá nên mãi vẫn không bê xuống được.
Thấy thế, Lục Cẩm Duyên sải đôi chân dài bước vài bước tới gần giường: “Để tôi.
”
Hắn rướn người lên, duỗi đôi tay dễ dàng bê lấy thùng giấy, thuận tay nhét xuống dưới giường.
Khương Duật Bạch nhìn thoáng qua, tầng giường dưới này có vẻ như là chỗ sạch nhất ký túc xá, tấm trải giường kẻ sọc cũng không phải loại rẻ tiền do trường học thống nhất phân phát, thoạt nhìn khá kỹ tính.
“Đây là giường của tôi.
” Lục Cẩm Duyên chú ý tới ánh mắt của cậu, tri kỷ chủ động đưa ra đề nghị, “Nếu cậu không muốn ngủ giường trên thì đổi với tôi cũng được.
”
Không chờ Khương Duật Bạch đáp lại, hắn đã nói thêm: “Nhưng mà tôi hơi nặng đấy, buổi tối trở mình có hơi ồn.
”
“Ơ kìa! Anh Lục?” Thẩm Chiêu đứng ngoài quan sát đến trợn mắt há mồm, “Hồi trước em muốn đổi giường với anh, nói như nào anh cũng không chịu, sao giờ lại thế?”
“Qua một bên chơi đi.
” Lục Cẩm Duyên nghiêng mặt cười hỏi, “Phải chăm sóc bạn cùng phòng mới, cậu có mới không?”
Khương Duật Bạch mím môi, đôi tay đang cầm vali vô thức nắm chặt, ấn đường cũng nhíu lại đầy hoang mang.
Lục Cẩm Duyên nhìn về phía cậu lần nữa: “Bạn học Khương, cậu muốn ngủ tầng trên hay tầng dưới?”
Thấy ánh mắt hỏi thăm của đối phương, Khương Duật Bạch lắc đầu từ chối: “Không cần đổi, tôi ngủ giường trên được rồi.
”
Thẩm Chiêu nói tiếp: “Chuẩn chuẩn, lỡ hôm nào đó anh Lục ở tầng trên nhảy disco, làm sập giường xuống chỗ cậu thì không hay cho lắm ha ha ha!”
“Được, vậy cậu ngủ giường trên đi.
” Lục Cẩm Duyên nghe thấy câu trả lời thì không kiên trì nữa, “Cậu cất đồ đạc đi.
”
Khương Duật Bạch gật đầu, đi tới trước bàn: “Cái nào là bàn của tôi?”
Lục Cẩm Duyên nhìn lướt qua đống lộn xộn trên bàn, ra lệnh: “Thẩm Chiêu, mau vứt hết rác của cậu đi.
”
Thẩm Chiêu luống cuống tay chân dọn hết đồ bẩn vào thùng rác, trong miệng lẩm bẩm, “Xong rồi đây xong rồi đây!”
May có Chu Phong giúp nên hai người đã nhanh chóng thu dọn xong một chiếc bàn trống, còn dùng tay phủi phủi.
Khương Duật Bạch lấy hết đồ trong balo ra xếp từng cái một lên bàn.
Mà ba vị bạn cùng phòng mới của cậu vẫn đứng vây xung quanh, thỉnh thoảng còn hỏi xem cậu cần giúp gì không.
Quan hệ của cậu và bạn cùng phòng cũ không được tốt lắm, thậm chí có thể xem là cực tệ, cho nên cậu không hiểu sao mọi người lại nhiệt tình quá mức như vậy.
Trong lúc lơ đãng lại nhìn thấy Lục Cẩm Duyên khoe thân trước mặt mình, Khương Duật Bạch cuối cùng cũng nhịn không nổi, giương mắt hỏi: “Cậu không lạnh à?”
Nhiệt độ điều hòa trong phòng rất thấp, mà người này đã bán khỏa thân cả nửa tiếng rồi.
Cho dù dáng có đẹp đi nữa cũng không cần phải…
“Hả?” Lục Cẩm Duyên nhìn cậu, giọng điệu vô tội, “Không lạnh.
”
Khương Duật Bạch: “…”
Cậu không nói được gì, tiếp tục vùi đầu vào sắp xếp.
Nói thì nói vậy thôi chứ Lục Cẩm Duyên vẫn mặc thêm một chiếc áo thun trắng lên người, ngồi đại xuống mép bàn bên cạnh nghịch điện thoại.
Khương Duật Bạch lén liếc mắt qua nhìn, đôi chân vươn dài kia đã chiếm hết lối đi nhỏ rồi.
“Anh Lục, xem nhóm chat đi!” Đúng lúc này, Thẩm Chiêu bỗng dưng hô lên, “Đêm nay lão tứ mời khách, kêu bọn mình đến!”
“Hả? Kêu bọn mình đến?” Chu Phong lấy điện thoại nhấn vào nhóm ký túc xá, “Này không hay lắm nhỉ, sinh nhật bạn gái cậu ta, bọn mình lại không có quà.
”
Lục Cẩm Duyên tiện tay ấn mở voice chat, một giọng nam thô kệch truyền tới: “Nhóm nam thần 611! Mau đến điểm hẹn giữ thể diện cho tôi!”
Thẩm Chiêu: Có chuyện gì mà phải giữ?
Đinh Hồng Vũ: Đêm nay có rất nhiều gái xinh! Ai không đến đừng hối hận!”
Thẩm Chiêu phụt cười thành tiếng, voice chat trả lời: “Gái xinh tới mức nào? Giáo hoa có ở đấy không?”
Đinh Hồng Vũ: Cậu nghĩ ngon quá ha! Giáo hoa có ở đây cũng không tới phiên cậu!
Lục Cẩm Duyên: Tôi không đi đâu, quà sinh nhật tôi sẽ nhờ lão đại đưa tới.
Đinh Hồng Vũ: Đm! Anh Lục anh không đến sao mà được?
Đinh Hồng Vũ: @Lục Cẩm Duyên Anh Lục em van xin anh, về em sẽ làm trâu làm ngựa cho anh, đêm nay anh tới giữ mặt mũi cho người anh em này được không?
Thẩm Chiêu: ???
Thẩm Chiêu: Tức là tôi và lão đại đến cũng được mà không đến cũng được đúng không?
…
Mấy người ở ký túc xá trò chuyện sôi nổi trong nhóm, Thẩm Chiêu thì gọi video quay lại hiện trường vô cùng sinh động, nhưng Khương Duật Bạch một chữ cũng không nghe lọt vào tai.
Cậu ngồi xổm dưới đất, đang tự hỏi có nên quay lại ký túc xá cũ lấy chăn ga tới không, thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp dễ nghe: “Bạn học Khương, đi cùng không?”
Khương Duật Bạch giật mình, mém tí nữa té lăn ra đất, may mà Lục Cẩm Duyên tay lanh mắt lẹ đỡ lấy cậu, “Cẩn thận.
”
Bàn tay ấm áp chạm vào bả vai cậu, dù cách một lớp áo mỏng nhưng Khương Duật Bạch vẫn bị bỏng tới mức co rúm người, cổ cũng ửng hồng cả lên.
“Xin lỗi cậu.
” Lục Cẩm Duyên thu tay lại, áy náy nhìn cậu, “Không cố ý dọa cậu đâu.
”
Tuy rằng trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng đối phương lại giúp mình tận hai lần, Khương Duật Bạch cũng không muốn nặng lời, ổn định thân mình xong bèn hỏi: “Cậu vừa nói gì cơ?”
“Là lão tứ trong ký túc xá bọn mình, nay sinh nhật bạn gái cậu ta, muốn mời bọn mình tới.
” Lục Cẩm Duyên giải thích rõ ràng trong ba câu.
“Đúng đúng đúng!” Thẩm Chiêu bước qua, theo thói quen khoác lên vai bạn cùng phòng mới, “Tới sớm không bằng đúng dịp, bạn cùng phòng mới đi với bọn tôi nhé!”
Khương Duật Bạch nghiêng người, tránh kịp tay của đối phương: “Tôi không đi.
”
“Hả?” Thẩm Chiêu khoác phải không khí, thu tay lại sờ mũi khó hiểu hỏi, “Sao vậy? Không cần tặng quà đâu.
”
Bầu không khí nhất thời hơi lúng túng, Chu Phong vội vàng hòa giải: “Tiểu Khương mới chuyển phòng tới chắc mệt lắm rồi, tối nay cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, bọn mình đừng có lôi kéo cậu ấy nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm, truyện Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm , đọc truyện Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm full , Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm full , Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm chương mới