TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hai má đỏ như lửa, Tạ Sơ Thần thấy mọi người dùng ánh mắt quỷ dị nhìn về phía mình, mới ý thức được mình đang bị Tiêu Vãn ôm trong ngực, mà động tác xấu hổ chôn mặt mình của nàng ấy, lại biến thành thân thiết dán lên ngực Tiêu Vãn.
Tạ Sơ Thần cả kinh, theo bản năng vội vàng buông lỏng tay đang ôm eo Tiêu Vãn, lại nhớ mình mới vừa chui lỗ chó, cả người bẩn thỉu , mà tối qua mình còn nôn đầy người Tiêu Vãn, bị chàng khinh khi ghét bỏ đủ điều, nàng ấy lập tức như nai con gặp họa, kinh hoảng muốn đẩy Tiêu Vãn ra.
Ai biết, Tiêu Vãn chẳng những không có đẩy nàng ấy ra xa, ngược lại ôm nàng ấy càng chặt hơn .
Kiếp trước, mặc kệ mình cả người dơ bẩn thọ hình trên pháp trường, Tạ Sơ Thần vẫn dịu dàng ôm mình.
Chuyện như mới hôm qua, khiến ánh mắt Tiêu Vãn ươn ướt, nhịn không được hai bàn tay vòng qua đan vào từng ngón tay như ngọc của Tạ Sơ Thần. Rõ ràng là kim chi ngọc diệp, trên ngón tay lại xuất hiện vết chai mờ mờ, có thể thấy được những năm gần đây, nàng ấy đã phải chịu nhiều vất vả.
Nàng ấy nên được người Tạ gia nâng niu trong lòng bàn tay! Rốt cục đã xảy ra chuyện gì lại khiến tiểu thư phú hộ giàu nhất kinh thành phải rơi vào tình cảnh như vậy?
Trong lòng có trăm nghìn mối kết, Tiêu Vãn đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tạ Thanh Vinh, cười gằn: “ Tạ lão gia, Sơ Thần là thê tử của ta. ”
Hắn một câu chắc như đinh đóng cột làm thân mình Tạ Sơ Thần run lên, hơi bất an nhìn Tiêu Vãn. Tiêu Vãn liền vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng ấy, ý bảo nàng ấy bình tĩnh đừng nóng.
Tiêu Vãn nói với Tạ Thanh Vinh mà mắt nhìn chăm chăm bà mai đã tỉnh đang nằm dài khiếp sợ ở đằng xa : “ Nhưng vừa rồi, bản thiếu gia nghe được, ông muốn bắt Sơ Thần gả cho Từ tam thiếu gia, có chuyện này không? ”
Thấy Tiêu Vãn khó chịu mắt cứ đảo tới đảo lui trên người bà mai, Tạ Thanh Vinh nhíu mày, giả vờ lo lắng nói: “ Không biết Tiêu thiếu gia muốn cưới Sơ Thần, cho nên ta làm chủ hứa một mối hôn sự cho Sơ Thần , chính là Từ tam thiếu gia... Nay Từ gia đã đem sính lễ đến là một ngàn lượng, kiệu hoa cũng đã tới cửa, nếu như hủy hôn, phía bên Từ gia, e rằng không ổn ... ”
Tiêu Vãn hào phóng phất phất tay: “ Hôm nay lại mặt, ta đặc biệt đem tới năm ngàn lượng sính lễ và tám rương quà cưới. Từ gia bất quá một ngàn lượng sính lễ, ông thấy có chỗ nào không ổn? Sơ Thần đã là thê tử của ta, ông còn không mau trả lại hôn thư! ”
Tạ Thanh Vinh thu Từ gia một ngàn lượng sính lễ, nếu không gả Tạ Sơ Thần đi Từ gia, tức là hồi hôn hay còn gọi là hủy hôn. Dựa theo luật Đông Ngụy, người bội ước phải bồi thường gấp đôi sính lễ, bây giờ Tiêu Vãn lại đưa đến năm ngàn lượng sính lễ và tám rương quà cưới!
Tạ Thanh Vinh nhìn từng rương từng rương quà cưới đưa vào phủ, mỗi một rương đều đáng giá ngàn vàng, ánh mắt sáng ngời. Ông ta vung tay lên, danh chính ngôn thuận nói: “ Hôm nay, Sơ Thần chúng ta không gả đi Từ gia!" Nói xong, hắn lấy hôn thư Từ gia đưa đến ném vào mặt phụ tá bà mai, " Ta tuyên bố, từ giây phút này, tờ hôn thư này chính-thức-vô-giá-trị. Người đâu, tống tiễn bà mai và con chó của bà ta ra cửa. ”
Hôn nhân ở Đông Ngụy bắt đầu bằng câu nói của bà mai, đầu tiên nhà trai sẽ mời bà mai đến nhà gái cầu hôn, nhà gái sau khi đồng ý, sẽ đưa tờ giấy có ghi ngày sinh tháng đẻ của tân nương gọi là bát tự niên canh. Nhà trai sau khi lấy được bát tự niên canh , theo phong tục phải đặt trước bài vị tổ tông đốt nhang cúng vái ba ngày, sau đó mời thầy bói tính ngày sinh tháng đẻ nam nữ có xung khắc hay không.
Một khi không xung khắc, có thể kết hôn. Mà phần quan trọng nhất của thủ tục kết hôn, đó chính là ký hôn thư.
Ở Đông Ngụy, từ trước đến nay hôn nhân đại sự là lệnh của cha mẹ, lời của bà mai, cho nên phía dưới hôn thư, ngoài chữ ký của cha mẹ hai bên, còn phải có chữ ký của bà mai, như vậy mới có giá trị luật pháp. Nếu có người đơn phương hủy bỏ hôn ước, lại không thể bồi thường gấp đôi sính lễ, phạt đánh sáu mươi trượng. Nếu nữ tử đã có hôn ước mà còn tự ý gả cho người khác, sẽ bị cấu thành tội thông dâm, bị người phỉ nhổ.
Nhìn tờ hôn ước bị ném về, Tiêu Vãn nhếp mép, còn phụ tá bà mai thì tức giận đến sắc mặt trắng bệch. Bà ta dậm chân, thở hổn hển nói: “ Tạ gia các ngươi dám hồi hôn! Các ngươi chờ đó, Từ tam thiếu gia tuyệt sẽ không bỏ qua cho các ngươi ! ”
Bỏ lại một câu hung ác, phụ tá bà mai tức giận chạy đến đỡ bà mai chỉ còn nửa cái mạng, hai người đàn bà dìu nhau rời khỏi Tạ phủ, ai ngờ, mới đặt chân qua khỏi cổng, thì va vào một thiếu niên khoác trên người lục bào.
“ Xin lỗi, mấy bà già, không sao chứ? ”
“ Ngươi… ngươi… ” Phụ tá bà mai tức líu lưỡi.
Phụ nữ hận nhất người ta nói mình già. Cho dù hai bà, một người hơn 40, một người hơn 30, nữ tử ở cái tuổi đó ở Đông Ngụy đã bị xếp vào hàng gái già . Nhưng thực tế là một chuyện, còn bản thân có chấp nhận hay không lại là chuyện khác.
Hai bà bị đâm vào, cả người chấn động, té lăn quay, đau nổ đom đóm mắt, được mấy người Từ gia đỡ dậy. Hai bà oán hận nhìn thoáng qua Tạ phủ, cùng kiệu hoa ảo não trở về Từ gia, đem chuyện hôm nay Tiêu Vãn đoạt hôn, Tạ gia hồi hôn thêm mắm thêm muối báo cáo cho Từ tam thiếu gia.
Xoa xoa tay chờ thê tử xinh đẹp, Từ Thanh thấy bà mai khắp người đầy vết thương trở về với cái kiệu không, nghiến răng nghiến lợi tức giận. Hắn ta xưa nay kiêu căng quen thói làm sao nuốt trôi nỗi nhục này, mang theo một đám hộ vệ, khí thế hùng hổ đi Tạ phủ giết người!
Trong Tạ phủ, Tạ Thanh Vinh đối xử với Tiêu Vãn như khách quý, thậm chí vì lấy lòng Tiêu Vãn, ông ta mặc kệ con trai ngăn cản, sai người đánh hai tên thị vệ bên cạnh con trai hắn nhiều năm 50 đại bản, trục xuất khỏi Tạ phủ.
Loại người thấy tiền sáng mắt như vậy, Tiêu Vãn vô cùng khinh thường, nhưng ngoài mặt vẫn khách khí kêu vài tiếng “Tạ lão gia” , sau đó lấy cớ thăm mẹ ruột Tạ Sơ Thần, hắn nắm tay Tạ Sơ Thần ngây ngốc ngượng ngùng, nghênh ngang rời khỏi đại viện Tạ gia, đi về viện của Tạ Sơ Thần, bộ dáng giống như hắn là đại lão gia nắm quyền nơi này vậy.
Trước khi đi, hắn không quên quăng cho Tạ Hi đang tức điên lên một cái nhìn khiêu khích, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm sáng lạn.
Tạ Hi thở phì phò trừng mắt, đợi Tiêu Vãn đi xa, lôi kéo tay Tạ Thanh Vinh oan ức nói: “Cha! Người sao không giúp con trai, ngược lại giúp Tiêu Vãn chứ! Hơn nữa, thất hứa hôn sự Từ gia, Từ tam thiếu gia sẽ không bỏ qua cho chúng ta ! Chúng ta phải bồi thượng gấp đôi tiền sính lễ đó!”
Tạ Thanh Vinh không cho là đúng khoát tay, nhìn bóng dáng Tiêu Vãn dắt Tạ Sơ Thần đi xa, trong ánh mắt tràn đầy tính toán: “Gấp đôi tiền sính lễ bất quá hai ngàn lượng, nhưng Tiêu Vãn cho ước chừng năm ngàn lượng, chúng ta còn lời ba ngàn lượng! Có Tiêu gia hậu thuẫn, chúng ta hà tất sợ Từ gia? Bất quá chỉ là con trai của một tên thị lang nho nhỏ, sao so được với trưởng tử Tiêu gia! Hơn nữa cái con bé Tạ Sơ Thần tai tiếng đầy mình kia, dường như rất được Tiêu Vãn sủng ái nha!”
Nhìn tám rương châu báu giá trị liên thành trước mắt, Tạ Thanh Vinh mắt tỏa hào quang, thèm nhỏ dãi nói: “Bây giờ Tiêu Vãn chỉ có hai thê tử , ngày sau nếu như Tạ Sơ Thần được chuyên sủng, Tạ gia chúng ta cũng có thể được nhờ! Vinh hoa phú quý, dễ như trở bàn tay!”
“Nhưng... nhưng... A Tam... ” Quá nóng ruột, Tạ Hi nói ra tiếng lòng thực sự của mình đến hắn cũng không nhận ra.
Phụ thân định đuổi A Tam ra khỏi phủ thực sao?
Chả lẽ phụ thân không nhận ra A...Tiểu Tứ chính là tâm can bảo bối của hắn?
Tạ Thanh Vinh vỗ vỗ đầu Tạ Hi, cười khẩy “Con trai của ta thật khờ. Con tự nghĩ đi.”
Bạn đang đọc bộ truyện Hành Trình Cưng Chiều Thê Tử tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hành Trình Cưng Chiều Thê Tử, truyện Hành Trình Cưng Chiều Thê Tử , đọc truyện Hành Trình Cưng Chiều Thê Tử full , Hành Trình Cưng Chiều Thê Tử full , Hành Trình Cưng Chiều Thê Tử chương mới