"Lúc trước... tôi rất rất thích cậu... còn bây giờ.. thì không!"
Cậu ta ngạc nhiên, bật dậy, đi đến chỗ tôi..
Tôi mỉm cười, lắc đầu nhìn cậu ta.
"Tiểu An.. cậu không thể yếu đuối thêm một lần nữa để tựa vào vai tớ sao? Cậu không thể cho tớ một cơ hội để trở thành người che chở cho cậu hết cuộc đời này sao?..."
Gia Khánh thều thào... không dám nhìn thằng vào mắt tôi
Tôi lấy trong ngăn kéo ra một cái lọ thủ tinh to. Trong đó có rất nhiều ngôi sao...
"Gia Khánh, tôi từng tự nhủ rằng. Cứ mỗi lần cậu làm tôi khóc, tôi sẽ bỏ vào trong đây 1 ngôi sao. Khi nào cái lọ này đầy, tôi sẽ từ bỏ cậu... nhưng giờ thì không cần nữa rồi...
Tôi thả tay ra, lọ thủy tinh rơi xuống đất.
choang...
Những ngôi sao rơi tung toé xuống đất. Giống như hy vọng của tôi và Gia Khánh vậy...
Vỡ... hết... rồi....
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!