"Tiểu An có nhân phẩm và đạo đức của một con người. Còn cô, cô có không?"
- -----------
Tôi không biết Luscar trả lời thế nào, chỉ thấy cô ta định đi ra khỏi phòng. Nên tôi vội vàng chạy đi.
Gia Khánh là một người đàn ông không so đo, nhất là với phụ nữ. Chỉ là lần này tôi khá bất ngờ, không hiểu sao Gia Khánh lại tức giận như vậy.
- ----------
Sáng hôm sau...
Luscar vẫn như thường ngày. Tâm hồn vẫn "ngây thơ" thái quá. Còn Gia Khánh lại đối xử rất khác với cô ta.
Hình như có chút gì đó chán ghét...
Gia Khánh phải đi công tác 3 ngày, trước khi đi, dặn tôi ở nhà tuyệt đối phải cảnh giác.
Tôi gật đầu nghe theo, chỉ thấy có gì đó vô cùng khó hiểu
Gần 9h sáng thì có một nhóm nữ sinh đến nhà tôi. Tôi còn đang ngơ ngác thì Luscar từ đằng sau chạy đến.
"Sao mấy cậu đến muộn vậy? Vào đây điii"
Tôi ngớ người, nhìn mấy cô bé kia lũ lượt bước vào. Sau đó kéo Luscar lại.
"Này, dù sao đây cũng là nhà của chị. Em muốn rủ bạn vào chơi cũng phải báo trước một tiếng chứ."
Luscar tặc lưỡi.
"Em nói chị nghe rồi đấy hay"
"Lúc nào?"
"Ơ hay, rõ ràng lúc chị ngủ em có chạy sang phòng chị thì thầm nói cho chị nghe mà. Thôi thôi, dù sao thì họ cũng đến hết cả rồi, chị mang cho em mấy cốc nước lên đây."
Lúc tôi ngủ mà nói thì nghe thế đếch nào được!!!!!
Tay tôi nắm chặt. Khuôn mặt méo mó, nhưng vẫn cố vào bếp lấy nước. Coi như là giữ cho con bé chút thể diện.
Luscar cười cười, nhìn mấy cô bạn ngồi ở ghế mà nói.