Cô ấm áp ướt át như thế, khiến cho huyết dịch trong người của anh đều tập chung vào một chỗ.
Anh không phân biệt được đây là thực tế hay là mộng cảnh, anh đánh mất hết kỹ sảo, anh chỉ có thể sử dụng tình cảm khống chế thân thể, yêu cô thật sâu.
Mồ hôi trên người anh và cô từng giọt từng giọt, tụ lại với nhau.
Cô nhắm mắt lại cùng anh điên cuồng triền miên.
Đến cuối cùng động tác điên cuồng mạnh mẽ của anh, khiến cô có chút không thể chống đỡ, cô chỉ có thể bất lực nắm lấy bả vai của anh, mãi cho đến lúc leo lên tột cùng, cảm giác cuối cùng cực hạn như thế, trong khoảnh khắc cô ngất đi.
Mà anh cũng xụi lơ trên người cô, thở dốc nặng nề.
Hồi lâu anh mới nhỏm người lên, nhìn cô gái mệt ngủ mê man, ánh mắt ấy trở lên nhu tình mềm mại, anh giơ tay lên nhẹ nhàng vén tóc dài thấm đẫm mồ hôi, cúi đầu, rơi xuống một nụ hôn tỉ mỉ.
Thế nhưng cô phát hiện toàn thân mình đau nhức, giống như mệt rã rời, cô không nhịn được nhíu nhíu mày, giật giật thân thể, lúc này cô mới phát hiện ra, mình bị ôm thật chặt, mà dễ nhận thấy nhất là trên người không mảnh vải.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt thất kinh, vốn là chưa hoàn toàn tỉnh lại, trong chớp mắt tỉnh táo hoàn toàn không còn buồn ngủ nữa.
Cô nhắm mắt lại, nhớ lại từng chút từng chút.
Cô tìm Lý Tình Thâm, nói với anh chuyện rút lui khỏi làng giải trí, Lý Tình Thâm thoạt nhìn tức giận, thất vọng và nặng nề, cô không nhịn được hỏi anh tại sao như thế, anh nhìn cô chằm chằm, nét mặt ấy kỳ quái và giống như đang đè nén, cô không tự chủ gật đầu một cái, sau đó anh cứ thế hôn cô.