Ái Linh nhận ra được sát khí từ trong từng chữ mà anh nói ra, cô cảm
nhận sống lưng 1 luồng gió lạnh thổi đến rét buốt mà khẽ rùng mình 1
cái, sau đấy cố nặn ra 1 nụ cười tự nhiên nhất mà cố lớn tiếng nói:
- Cảm ơn ông chủ đã khen ngợi, tôi vẫn còn phải học hỏi nhiều thêm nữa.
Nhưng ông chủ yên tâm, để xứng đáng với sự tin tưởng của ông chủ, tôi
nhất định sẽ làm mọi việc tốt nhất có thể vậy nên ông chủ không cần lãng phí thời gian lo lắng về tôi đâu.
Gia Kiên nghe vậy gương mặt trở nên xám xịt:
- Em đang đuổi khéo tôi sao?
Ái Linh nhìn anh cười 1 vẻ cứng ngắc, ánh mắt liên tục ra ám hiệu cầu xin, cổ họng phát ra âm thanh nhỏ:
- Ông chủ, làm ơn đi mà!
Gia Kiên nhìn dáng vẻ cô như vậy cũng đành tạm nén xuống, thanh âm nhỏ vừa đủ để cô nghe thấy:
- Tôi sẽ dạy dỗ em sau!
Nói rồi, anh cũng liền quay người đi, tiến về phía đạo diễn Bảo, phong thái đĩnh đạc mà nói:
- Xem ra tiến độ quay cũng rất tốt, tôi nghe nói ngày ra mắt sản phẩm
không còn xa nữa, với tiến độ này chắc chỉ cần 1 ngày nữa là xong rồi,
tôi rất mong chờ kết quả, nếu hoàn thiện nhờ đạo diễn Bảo gửi cho tôi 1
bản.
- Hâhhaa! Không thành vấn đề, nhất định phải gửi cho giám đốc Kiên xem trước rồi.
- Vậy được, hôm nay đến đây thôi, tôi có việc phải giải quyết, mai sẽ đến!
Ông ta nghe thế liền hốt hoảng:
- Hả, mai đến nữa sao?
- Phải! Cũng chỉ còn 1 buổi quay thôi phải không? Nghe nói vì có mặt
Lina nên đạo diễn không tập trung được, nhưng hôm nay tôi đến đấy tiến
độ có vẻ rất tốt, vậy để tôi thay Lina dám sát cũng không sao.
Đạo diễn Bảo cười gượng nói:
- Như vậy thì làm phiền giám đốc Kiên quá, thời gian của cậu là bạc là vàng, không nên lãng phí ở đây.
- Sao có thể nói là lãng phí được, tôi rất trông chờ vào lần hợp tác này với Lovely, hơn nữa cũng kỳ vọng với gương mặt mới của Hoàng Kim, thế
nên tốn thời gian 1 chút cũng được. Miễn sao kịp tiến độ và cho kết quả
tốt nhất.
Ông ta thừa hiểu ý tứ trong câu nói của anh, xem ra Hoàng Gia Kiên đã
biết chuyện cô bị gây khó dễ ngày hôm qua nên cố tình đến đây để chèn ép ông ta. Trương Vĩnh Bảo trong lòng cũng nghĩ ngợi, anh đặt ra giới hạn
phải hoàn thành đồng nghĩa với việc đó thì tất cả cảnh quay không được
flop quá 3 lần. Nhưng có điều nếu Gia Kiên cứ ở đây dám sát, e là dù tốt xấu ông ta cũng không dám lên tiếng.
- Như thế này đi giám đốc Kiên. Tôi sẽ cố gắng hoàn thành trong thời
gian sớm nhất, mà để cho cậu không phải mất thời gian đi đi lại lại, tôi nghĩ vẫn nên nói với Lina bảo cô ấy đừng để bụng. Tôi chỉ là nhất thời
tức giận nên nói thế, chúng ta hợp tác suy cho cùng cũng vì lợi ích cá
nhân, thôi thì mọi chuyện dĩ hoà vi quý đi, có được không?
Gia Kiên nghe vậy lại mỉm cười:
- Đạo diễn Bảo đã có lời như thế rồi tôi làm sao có thể từ chối được.
Suy cho cùng Lina cũng hơi nóng tính, tôi sẽ nói chuyện với cô. Nếu vậy
thì, mọi chuyện quyết định như thế đi, không làm phiền ông nữa, tôi đi
trước.
Ông ta gật đầu 1 cái, anh cũng quay người rời đi, Trương Vĩnh Bảo lúc
này mới thở phào 1 tiếng, cùng cảm giác với ông cũng không ai khoác
ngoài cô.
Sau đó, để cho kịp tiến độ, ông ta cũng đành nghiêm túc vào công việc của mình, nhờ đó mà Ái Linh cũng không bị gây khó dễ nữa.
Kết thúc lịch trình của 1 ngày, Ái Linh có chút mệt mỏi ngồi vào trong xe mà uể oải nói với quản lý của mình:
- Chị Lina, em ngủ 1 lát, nào đến nơi thì gọi em dậy nhé.
Lina nghe vậy cũng khẽ gật đầu, cô sau đó cũng dựa lưng vào thành ghế rồi thiếp đi.
Chiếc xe lăn bánh rời khỏi trường quay khi trời đã chập choạng tối, đoạn đường này có phần vắng vẻ, bất chợt khi ấy có vài chiếc xe máy từ hướng ngược chiều đi đến rọi đèn pha khiến lái xe phải nheo mắt dẫm phanh gấp mà dừng lại.
Ái Linh cùng Lina ngồi ở phía sau cả người chúi về trước, giấc ngủ chập chờn của cô cũng đứt đoạn.
Khi ấy, đám người đi xe máy kia liền dừng lại ngay trước đầu xe của họ, 1 tên xuống xách theo cái xô tiến lại không nói không rằng hắt cái thứ
chất lỏng màu đỏ lên mặt kính trước của xe khiến mọi người ở bên trong
hốt hoảng:
- Ah!
Ái Linh có chút sợ hãi áp sát vào người Lina:
- Chị, bọn họ là ai vậy?
Lina cũng có chút lo lắng ôm lấy cô:
- Không rõ nữa, có thể là đám fan của Đoàn Dung.
Khi ấy, đám người kia cùng đi lại phía xe, bọn chung đưa tay liên tục giật cửa, Lina vôj vàng nói:
- Khoá lại chưa?
- Rồi!
Sau đó, chị ta vội vàng lấy điện thoại ra bấm gọi cho ai đó mà áp lên tai:
- Anh có đang gần trường quay không, mau đến giúp chúng tôi, có đám người lạ chặn đường kiếm chuyện.
….
Không biết đầu bên kia nói gì, chỉ thấy sau đó chị ta tắt máy rồi nắm chặt tay cô trấn an:
- Chị mới gọi Giám đốc rồi, anh ấy đang đến đây!
Khi đó, đám người kia mỗi lúc 1 hung hăng, giật cửa không được lại kiếm
đá ven đường để đập vào kính, từng đợt va chạm khiến cô ngồi bên trong
cũng giật thót theo.
Cũng may xe được tân trang nội thất đắt tiền, kính đập chỉ xuất hiện những vết rạn chứ khó vỡ.
Cùng lúc đấy, từ xa có ánh đèn xe chiếu thẳng đến, đám người đó nhìn nhau tự hiểu ý liền rút quân đi.
Ngay khi chiếc xe kia vừa dừng lại thì bọn chúng cũng rít ga phóng đi,
Hoàng Gia Kiên mở cửa bước xuống rồi vội đi lại phía xe của cô.
Ái Linh vội vàng mở cửa mà ra ngoài, cô tiến về phía anh, nét mặt vẫn còn hoảng sợ:
- Gia Kiên!
Anh túm lấy bả vai của cô, ánh mắt cẩn thận quan sát cô 1 lượt mà hỏi:
- Em không sao chứ?
Ái Linh khẽ lắc đầu 1 cái:
- Không biết đám người đó là ai, cũng may cửa kính xe tốt, chúng nó đập mãi không vỡ thì thấy anh đến liền bỏ đi.
Lúc này, Lina cũng đi lại phía họ:
- Giám đốc, may mà anh đến kịp.
- Vốn dĩ tôi cũng đang trên đường đến đấy, có quen mặt đám người đó không?
- Đám này cả trai cả gái, trời lại tối, đèn pha hắt nên khó nhìn rõ được từng người.
- Có nghi ngờ gì không? Bọn chúng không nói gì sao?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!