Thế nhưng trong trí nhớ của bọn cô, bọn họ vẫn tồn tại.
Có đôi khi Lục Ngưng cũng muốn có lẽ cô chỉ nằm mơ, không có cái gì là thế giới thiết lập lại.
Hết thảy đều là giấc mơ.
Sau khi thế giới thiết lập lại cô có một đoạn thời gian tinh thần sa sút rất dài, về sau mới tỉnh lại.
Hai khu hiện tại rất hòa bình, mà thiết lập lại vẫn chưa có xuất hiện,có người phát hiện tấm thẻ tuổi thọ bắt đầu chuyển biến.
Tuổi thọ trên thẻ tuổi thọ không thể bị cướp nữa, nhưng lại có được những công dụng khác.
Tỉ như cô vậy.
Tỉ như Diệp Tịch đã từng như thế...
Mặc dù hiện tại cô cũng không biết sẽ biến hóa như thế nào, là tốt hay là xấu, nhưng bọn họ vẫn đang chuyển biến theo phương hướng tốt không phải sao?
Tương lai sẽ tốt.
Tương lai...
Lục Ngưng đau đầu muốn nứt, cô chậm rãi mở mắt ra, đưa tay đỡ lấy trán.
Tối hôm qua hình như uống quá nhiều...
Lục Ngưng thả tay xuống, tay tiếp xúc đến làn da ấm áp, cô bỗng nhiên dừng lại.
Một lát sau hơi cứng đờ nhìn về phía người bên cạnh.
Lục Ngưng cơ hồ là lăn xuống giường, bọc lấy cái chăn ngồi dưới đất.
Người trên giường hoàn toàn bị lộ ra, trên thân vẫn còn có thể trông thấy một chút vết tích mập mờ.
Lục Ngưng: "..." Tối hôm qua cô đã làm cái gì?
"Lục Ngưng... Tỷ?" Người trên giường mở mắt ra, có chút mê mang nhìn cô.
Sắc mặt Lục Ngưng ửng đỏ, lấy y phục của mình, quấn ga trải giường tiến vào phòng tắm.
Cô cố ý ở bên trong đợi một lúc mới ra ngoài, Ban Lan đã mặc quần áo tử tế.
"Ban Lan." Lục Ngưng gọi hắn: "Đêm qua..."
Vừa rồi cô đã kiểm tra qua, quả thực đã phát sinh quan hệ...
Uống rượu hỏng việc a!
Tối hôm qua cô đến cùng đã uống bao nhiêu rượu.
Ban Lan cười cười: "Lục Ngưng tỷ, đã trễ giờ làm của tôi, tôi đi trước."
Đối với chuyện tối hôm qua hắn cũng không nhắc tới một lời.
Ban Lan rũ mắt, đi qua người cô.
Lục Ngưng giữ chặt hắn: "Ban Lan, chúng ta hẹn hò đi!"
Ban Lan dừng lại: "Lục Ngưng tỷ, đêm qua là tôi không biết kiềm chế, là tôi có lỗi với cô, vốn nên là tôi phải chịu trách nhiệm với cô, nhưng tôi biết..."
Nụ cười hắn có chút nhợt nhạt: "Cho nên, Lục Ngưng tỷ không cần miễn cưỡng hẹn họ với tôi, hi vọng cô không trách tôi, thật xin lỗi."
Ban Lan đẩy tay Lục Ngưng ra, Lục Ngưng đột nhiên nghiêng người qua hôn hắn.
Con ngươi Ban Lan có chút trừng lớn.
Lục Ngưng không có rành việc hôn, chỉ có thể vụng về cắn hai lần: "Tôi thật lòng."
Nhưng năm này Ban Lan vẫn luôn đi theo cô, cô không phải không biết.
Cô cũng không phải là không tâm động.
Thế nhưng cô không dám nói.
Cô cũng sợ hãi khi nói.
Nguyên nhân đầu tiên cô không trả lời bởi vì Ban Lan nhỏ hơn cô.... mặc dù chỉ nhỏ hơn mấy tháng, thế nhưng nhỏ hơn chính là nhỏ hơn rồi.
Nguyên nhân thứ hai là chuyện cô làm hiện tại đương nhiên sẽ có người muốn mạng của cô, bên người cô nguy cơ trùng trùng.
"Lục Ngưng tỷ..."
Ban Lan sững sờ tại chỗ.
"Cậu không muốn hẹn hò với tôi?" Lục Ngưng lúc này đã quên đi sự ngượng ngùng.
"Muốn a..." Ban Lan thì thầm một tiếng, nằm mơ cũng muốn.
Nhưng hắn sợ, đây chính là đang nằm mơ.
Lục Ngưng: "Vậy cậu còn không đáp ứng?"
Ban Lan ôm eo Lục Ngưng. "Tôi không có nằm mơ chứ?"
"Không có."
Ban Lan ôm Lục Ngưng xoay quanh, nụ cười bò lên tận đuôi lông mày.
Hai người ngã xuống giường, ngón tay Ban Lan lướt qua mi tâm cô, trong con ngươi cất giấu sự yêu thích tuôn ra: "Lục Ngưng tỷ, anh thích em."
"Em cũng thích anh."
Ban Lan cúi đầu hôn Lục Ngưng.
Hắn cũng có tâm tư, đêm qua là hắn cố ý dẫn dụ cô...
Đương nhiên đời này hắn sẽ không nói ra.
Ta cẩn thận từng li từng tí giấu đi sự yêu thích, giao cho ngươi thứ quý giá nhất. —— Lục Ngưng
*
Vị diện này liền tới đây thôi, nguyên nhân thế giới một lần nữa thiết lập sẽ viết sau sẽ, đây coi là phục bút của vi diện thực tế đi.
- - Cô vợ nhỏ, ta tới đây a!! --
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!