Vừa lúc ngày hôm sau là ngày nghỉ của Hạ Ca, có thể dậy trễ.
Hắn muốn đưa tay dụi mắt, phát hiện tay không nhấc lên nổi.
Mở mắt ra, khuôn mặt thiếu nữ gần trong gang tấc. Bọn họ vốn mỗi người một chăn, nhưng bây giờ lại quấn cùng một chăn.
Hạ Ca nghiêm mặt nhìn một chút. Là hắn chui vào chăn Lăng Thanh Huyền.
...Giải thích kiểu gì đây?
Hắn nửa đêm bò sang phía cô.
Hắn cẩn thận từng li từng tí rút tay bị cô đè dưới thân về, rón rén vén chăn lên, xuống giường.
Nghênh diện âm thanh chậc lưỡi của hai tên quỷ kia.
Hắn làm động tác 'xuỵt' một cái, thay quần áo, ra ngoài mua bữa sáng.
Lúc hắn trở về, Lăng Thanh Huyền đang xem quyển bí tích kia, tay còn ở trên không tô tô vẽ vẽ.
"Linh Nhi, ăn sáng đi."
Hắn đem đồ ăn đưa tới, Lăng Thanh Huyền trực tiếp há miệng nuốt xuống.
Hạ Ca: "..."
Hắn không phải cố ý đút cô đâu.
Động tác này có chút mập mờ, hắn vội vàng bỏ đồ xuống.
"Cô cũng có hứng thú với bùa chú sao? Ăn xong rồi xem."
Cô thật đúng là thần bí kỳ quái. Quỷ bình thường trông thấy bùa chú trên đó hẳn sẽ chịu ảnh hưởng. Cô thế mà một chút ảnh hưởng cũng không có, lại rất bình tĩnh nhìn xem.
Chẳng lẽ cô là lệ quỷ đạo pháp cao thâm.
"Hạ Ca."
"Có!"
Lăng Thanh Huyền vẻ mặt khó hiểu. Đứa nhỏ này sao cứ như đang đối mặt với giáo quan vậy?
"Anh qua đây nhìn cái này." Lăng Thanh Huyền kéo hắn qua, chỉ vào bùa chú trong bí tịch: "Mấy cái này không được học, nghe chưa?"
Hạ Ca còn tâm tư đâu mà nhìn cái này với cái kia. Toàn bộ suy nghĩ của hắn đã treo trên người Lăng Thanh Huyền.
Bị ấn ngồi xuống cạnh cô, hắn vội vàng gật đầu.
"Được được được, không học."
Rõ ràng hắn mới là thiên sư, sao lại phải nghe cô chỉ đạo?
Nhưng không hiểu sao hắn lại tin tưởng lời cô nói.
Bởi vì có Hạ Ca, lần này Lăng Thanh Huyền không cần mang dù, cô chỉ cần không cách Hạ Ca quá ba mét là được.
Hai người đi trung tâm thương mại, Hạ Ca cùng cô đứng tại cửa hàng quần áo nữ.
"Anh đẹp trai, mua quần áo cho bạn gái sao?" Nhân viên tư vấn bán hàng rất nhanh đi tới, hỏi Hạ Ca muốn mua gì.