Thầy giáo Tôn lúc đó sợ ngây người ra, cứ như vậy nhìn mẹ cô, sau đó nuốt ngụm nước miếng, mới dò hỏi: " Cái kia, phụ huynh của Nại Nại, chị không nhìn ra vấn đề đang được nói tới sao?"
Mẹ cô rất tò mò, " Vấn đề gì?"
" Trang Nại Nại là học sinh còn nhỏ tuổi, suy nghĩ còn non nớt, không nên yêu sớm!"
Mẹ cô càng kinh ngạc, " Nó đã mười sáu tuổi rồi, không tính là yêu sớm! Ở nước ngoài, 15 tuổi đã trưởng thành rồi."
Thầy giáo Tôn:.....!!!
Mẹ trầm tư một chút, sau đó nhìn về phía Trang Nại Nại, " Nại Nại, cậu bạn học Tư Chính Đình này, chính là người con đặc biệt yêu thích sao?"
Trang Nại Nại trả lời," Đúng, mẹ."
Mẹ gật đầu, " Nói về tình yêu phải cẩn thận, nếu như theo đuổi thành công, đưa về nhà cho mẹ để kiểm tra!"
Trang Nại Nại cười, " Mẹ, người yên tâm, mẹ không tin tưởng vào mắt của con sao?"
Mẹ trả lời ngay lập tức: " Đúng, người con trai bình thường, nhất định sẽ không lọt vào tầm mắt của Nại Nại nhà ta!"
Thầy giáo Tôn:....!!
Cho nên, người mẹ này, đang thật sự muốn con gái mình yêu sớm sao?
Trang Nại Nại lúc đó không cảm thấy gì, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, hiện tại nhớ lại... Giáo dục của mẹ cô, thật sự rất khác người.
Mẹ dùng sự giáo đặc biệt này, làm cho cô cảm thấy, việc học tập của mình tới cùng mà nói, không phải là gánh nặng, mà là vui sướng.
Cho dù là... sống trong sự khó khăn, nhưng mẹ con họ lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.
Như vậy, mẹ cô tại sao có thể là người trộm cô được chứ? Sao lại yêu thương cô đến như vậy?
Cho nên... Cái kết quả giám định thân tử DNA kia, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Cô không tin, như thế nào cũng không có cách tiếp nhận được.
Trang Nại Nại nghĩ tới đây, ánh mắt buồn bã, cô thở dài, cúi đầu đem sách bài tập đóng lại.
Nhưng mà khi cúi đầu khép sách bài tập trong nháy mắt đó, mắt của cô hình như đã lướt qua thứ gì đó, lập tức mở ra, liền thấy ước mơ thứ hai của cô năm đó