TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lo lắng tràn lan trong lòng Lâm Quát bay sạch chỉ sau một giây, đám chồn đảo vòng quanh chân cậu, sau khi xác định Lâm Quát đã xem hết chữ viết trên hoàng thổ, lại hì hà hì hục viết ra một câu khác:
Thịnh Văn:
Không cần lo cho tôi, chăm cổ của cậu thật tốt, tôi tự biết cách thoát ra.
À đúng rồi, có chuyện gì muốn nói với tôi không?
Lâm Quát xem xong hết mấy dòng chữ, chồn lại choét choét gọi, tựa như đang thúc giục cậu gửi lời nhắn cho Thịnh Văn, Lâm Quát ngẫm nghĩ rồi cứng ngắc nói: "Tôi bên này cũng rất tốt, không cần lo cho tôi."
Đám chồn nhớ kỹ lời Lâm Quát, lập tức quay về truyền tin cho Thịnh Văn.
"Chờ đã." Lâm Quát gọi chồn lại: "Còn có..."
Đám chồn ngó cậu, chờ đợi cậu nói tiếp.
Lâm Quát đỏ ửng hai tai: "Anh cũng bảo trọng."
Chồn: "choét choét choét."
Lâm Quát đứng trên khối đá lớn tên Đại Tiên kia, đưa mắt nhìn đám chồn trở về thế giới của bọn chúng, có lẽ do cổ gây ra, cậu hiện tại không thấy rõ phía trước, cho dù dõi mắt ra xa cũng là một mảnh trắng xóa.
Lâm Quát đứng tại chỗ một hồi, tận đến khi mặt trời khuất núi cậu mới trở về Chuyết Trại. Còn chưa tới cổng đã nhìn thấy hai người tham dự mới, bọn họ đang trao đổi với Vương bà có đôi mắt vẩn đục, Vương bà nói: "Các cậu tìm người tìm cổ gì đều phải vào trong trại."
Hai người nọ nảy sinh nghi vấn giống với Lâm Quát lúc trước, không tiếp tục nói chuyện với Vương bà mà dự định đi qua chỗ khác.
Bọn họ trông thấy Lâm Quát còn định chào hỏi, Vương bà liền kêu lên: "Người ngoại xứ, đồng bọn của cậu có đi tìm cậu, chắc là có chuyện gì rồi, cậu còn không đi xem đi."
Lâm Quát nhìn ra hàm ý của Vương bà, bà lão đang muốn dùng Lâm Quát để hạ thấp phòng bị của hai người tham dự mới này, cũng là để cảnh cáo cậu chớ nói lung tung.
Lâm Quát dưới ánh nhìn lom lom của ba người lặng im đi vào Chuyết Trại, thế giới Chuyết Trại với thế giới chồn ngay từ đầu chính là một lựa chọn, cậu không có tư cách đi chi phối những người khác.
Lâm Quát thẳng một đường về nhà sàn của bọn họ, tới nơi phát hiện sắc mặt A Kỳ và Hà Vũ Đình không tốt, mà Mã An lại chẳng thấy tăm hơi.
Hai người phát hiện Lâm Quát, Hà Vũ Đình không kìm được bật khóc, Lâm Quát liền cảm giác có bất thường. Quả nhiên, A Kỳ cứng đờ nói: "Mã An chết rồi."
Lâm Quát mím môi.
Cậu đã đoán được, thai cổ trong nhà sàn dường như cảm giác được gì đó, nó với tay mở chung cổ của Mã An, lấy hạt thóc ra ngoài, đang nhai nuốt.
Biết Lâm Quát sẽ không quá chủ động, A Kỳ liền đứng ra nói: "Sau khi cậu đi không lâu, A Vân lại tới một chuyến, nói nhất quyết phải phân thắng bại với cậu. Nhưng mà cậu không ở đây, Mã An liền bị ép kéo đi..."
Lâm Quát nhăn nhíu mày, chính cậu tự có khái niệm thời gian, chuyến này cậu ra ngoài trở lại không quá hai tiếng. Hơn nữa Lâm Quát đã nói kỹ càng cách vạch trần đánh cược cho bọn Mã An, trong hai tiếng ngắn ngủi Mã An đã mất mạng, chỉ có một nguyên nhân.
Chuyết Trại đổi canh bạc rồi.
Lâm Quát trầm mặc hỏi: "Là gì?"
A Kỳ lấy ra ba thẻ bài, Hà Vũ Đình cũng lấy ra ba thẻ bài. Sắc mặt A Kỳ bất ổn: "Toàn trại đánh bài, số 1-3, giống như búa bao kéo, 1 bị 2 ăn, 2 bị 3 ăn, 3 bị 1 ăn. Mỗi dân làng Chuyết Trại đều có thể tìm bọn mình đánh một ván bài, đương nhiên bọn mình cũng có thể chủ động tìm dân Chuyết Trại đánh một ván."
Lâm Quát suy ngẫm hỏi: "Trừng phạt là gì?"
A Kỳ đáp: "Bên thua sẽ đưa thẻ bài thua trận cho bên thắng, nếu trong tay tụi mình không còn bài, liền hiến cổ."
Lâm Quát: "Thế hoà thì sao?"
A Kỳ thở dài: "Nếu là thế hoà, bài của song phương quân sẽ giao cho Trần bà."
Lâm Quát nhẹ gật đầu: "Tôi hiểu rồi."
Hà Vũ Đình không hiểu vì sao Lâm Quát lại phản ứng như vậy, cô nói với vẻ đau lòng: "Anh Lâm Quát, có phải anh không biết hay không? Cách đánh bài này, trừ khi chúng ta có thể thắng, cái khác mặc kệ là thế hoà hay là thua, chúng ta đều sẽ thiếu một thẻ bài, tổng cộng có ba thẻ bài, nếu không có chúng ta sẽ chết."
Lâm Quát không lên tiếng, A Kỳ nhìn thoáng qua Hà Vũ Đình, sao có thể không biết chứ? Bọn họ thậm chí thừa biết, mỗi dân làng Chuyết Trại tuyệt đối không chỉ có ba thẻ bài, trận đánh cược này chính là viết hẳn ra ngoài câu tao muốn mày chết.
Bầu không khí tuyệt vọng lan tràn trong phòng, Hà Vũ Đình không còn dám gia tăng sự bị thương dư thừa nữa, chỉ có thể chạy vào phòng riêng khóc, sau khi cô về phòng A Kỳ lại nhịn không được cảm thán: "Đây thật sự là phó bản một sao hả?"
Lâm Quát vẫn luôn im lặng lên tiếng: "Phải."
A Kỳ có chút sửng sốt, lập tức nghĩ đến gì đó rồi ngạc nhiên hỏi: "Cậu có cách?"
Lâm Quát: "Ừm."
A Kỳ vừa định hỏi là cách gì, tiếng gõ cửa cộc cộc cộc truyền đến, giọng của A Vân lại vang lên bên ngoài.
Sắc mặt A Kỳ tái nhợt, mấy lần trước A Vân gõ cửa đều không mang đến tin gì tốt, lần đầu tiên đưa tới thịt người cổ trùng cần, lần hai thì tìm Lâm Quát quyết đấu PK, lần thứ ba nghĩ liền biết, gã hẳn là đến tặng thịt người, mà thịt người này chính là Mã An.
Lâm Quát tới mở cửa cho A Vân, quả nhiên đúng như A Kỳ nghĩ, A Vân lại bưng tới một cái chậu gỗ, trong chậu chứa Mã An đã bị chặt rời, A Vân tỏ ra đắc ý: "Người ngoại xứ, phụ một tay đi?"
Lần này Lâm Quát không do dự, cậu đưa tay nhận lấy chậu gỗ A Vân đưa tới.
Bạn đang đọc bộ truyện Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị, truyện Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị , đọc truyện Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị full , Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị full , Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị chương mới