TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Ích kỉ một chút cũng chẳng sao.
Chẳng có triết lý nào cho rằng yêu bản thân mình là không tốt cả."
Tần Lam đưa mắt nhìn cô một lúc lâu.
Nàng hiểu, hiểu tất cả những gì Cẩn Ngôn nói là đúng.
Nhưng nàng không quen với việc phải từ chối một người thực sự cần sự giúp đỡ từ mình.
Trong một chốc, nàng đã thấy cô thở dài.
Lần đầu tiên, nàng nhìn thấy một con người vô tư như thế lại có lúc vô lực mà thở dài...
"Tôi chỉ nói như thế thôi.
Chẳng qua vì sự tốt bụng của chị mà ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi." Cô nói câu cuối rồi đi thẳng ra khỏi phòng, đóng chặt cửa lại.
Cô giận rồi.
Nàng đương nhiên biết mình gây ra lỗi mà, nàng cũng rất nhiều lần cố gắng xin lỗi cô nhưng cuối cùng cô lại làm như chẳng nhìn thấy.
Sống một cuộc sống phải nhìn sắc mặt người khác đương nhiên đối với Tần Lam không dễ dàng gì.
Kì thực, chỉ cần Cẩn Ngôn không vui, tất cả đều hệt như lỗi của nàng.
Chỉ cần Lâm Phương nhíu mày một cái, nàng lại ngỡ rằng bản thân chưa làm tốt một việc nào đó.
Tần Lam nàng có thể dịu dàng, có thể tốt bụng, có thể thoải mái giúp đỡ cho dù biết rằng bản thân bị lợi dụng đi nữa.
Nhưng nàng lại càng không thích cuộc sống này, nó ép nàng sâu trong góc tường, cho dù muốn khóc cũng cần phải suy nghĩ...
###
Sân bay đông đúc người qua lại.
Lâm Phương thân mật câu lấy cánh tay của chồng mình, hướng về phía lối ra vào có xe sẵn đón.
Ngô Mặc thoải mái hít thở không khí nơi quê hương, sau sáu tháng công tác cuối cùng cũng được trở về nơi mình sinh sống.
Ngô gia vì thông báo ông chủ trở về cho nên cũng tất bật chuẩn bị các món ăn ngon, nhà cửa đều được trang hoàng kĩ lưỡng.
Lần này về Ngô Cẩn Ngôn không biết, âu cũng vì Ngô Mặc muốn tạo bất ngờ cho con gái của mình.
"Anh có muốn ghé sang công ty không?" Lâm Phương ngồi trên xe, lướt lướt màn hình điện thoại xem báo cáo của cấp dưới gửi lên.
Gần một tháng ra nước ngoài này quả thực phải làm việc thông qua điện thoại khiến bà có chút không được tin tưởng.
Ngô Mặc chăm chú nhìn cảnh vật đang thay đổi liên tục ở ngoài kinh, phất tay một cái, nói: "Không cần đâu, anh muốn gặp Cẩn Ngôn, anh nhớ con quá rồi."
Nhìn khuôn mặt như vừa được phủ một tầng gió xuân của chồng, Lâm Phương cười hiền một cái.
Chẳng có lẽ ngạn ngữ nói đúng, con gái chính là người tình kiếp trước của bố.
Rất nhanh, đoạn đường về nhà như được rút ngắn lại, xe hiện tại đã lui vào trong sân Ngô gia dưới sự chào đón của những người giúp việc quen thuộc trong nhà.
Ngô Mặc xuống xe, vươn vai một cái.
Cuối cùng cũng kết thúc chuỗi ngày công tác dài hạn, trở về bên vợ con, đó là điều hạnh phúc nhất đối với ông.
Lâm Phương cùng Ngô Mặc đi vào trong nhà, lúc này chỉ thấy Tần Lam đang ngồi trên sofa cắm bình hoa còn sót lại.
Nhìn thấy sự xuất hiện của người lớn, nàng rất nhanh đứng dậy, cúi đầu lễ phép.
"Cô, chú Ngô."
Ngô Mặc nhìn thấy Tần Lam liền biến sắc trên mặt.
Âu cũng bởi vì ông vô thức nghĩ đến hình ảnh của Tần Hiên đang nằm trên giường bệnh, một chút chua xót dành cho đứa trẻ chuẩn bị mất đi người thân duy nhất của mình.
"Tiểu Lam, ở nhà có ổn không?" Lâm Phương đặt túi xách xuống bàn, ngồi bên cạnh không ngừng hỏi thăm đến nàng.
Không phải là thương hại.
Đây đều xuất phát từ việc xem Tần Lam là một phần trong gia đình họ.
Tần Lam ngoan ngoãn cười một tiếng: "Dạ tốt lắm ạ.
Con nhớ cô lắm."
Lúc này, sự thiếu vắng của Ngô Cẩn Ngôn mới bắt đầu kéo lại nỗi quan tâm của hai bậc phụ huynh kia.
Bạn đang đọc bộ truyện Hẹn Ước Của Chúng Ta tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hẹn Ước Của Chúng Ta, truyện Hẹn Ước Của Chúng Ta , đọc truyện Hẹn Ước Của Chúng Ta full , Hẹn Ước Của Chúng Ta full , Hẹn Ước Của Chúng Ta chương mới