TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trời vừa sáng là Bảo Bảo rời đi ngay, nói đúng hơn chính là chạy trốn. Cả đêm, cô vốn không có ngủ! Tên An Tịnh kia, lại có thể coi cô như gối ôm để ôm ngủ. Còn nói rất hay rằng hiệu quả làm ấm giường như vậy mới là tốt nhất.
Vì vậy, cả buổi tối, Bảo Bảo cũng rất vinh hạnh làm gối ôm cả đêm...
Thật ra thì cô cũng đã phản kháng lại...
Chẳng cần phải nghĩ cũng biết phản kháng của cô chẳng có kết quả gì...
An Tịnh nói, con người kết giao với nhau đương nhiên nên ở cùng một chỗ, huống chi với thân phận "đặc biệt” của cô...
Nghĩ Bảo Bảo là ai, dĩ nhiên là phải phản kháng tới cùng. Nhưng cũng phải nghĩ xem An Tịnh lại là người như thế nào, đương nhiên là sẽ áp bức tới cùng rồi.
Vì vậy, sau khi An Tịnh nói một câu đừng làm ồn, Bảo Bảo vẫn ngoan ngoãn nộp vũ khí đầu hàng...
Bảo Bảo mang hai vành mắt đen đến công ty. Lâm Hân vừa thấy Bảo Bảo đã nói một câu: “Công ty chúng ta mời gấu mèo đến lúc nào vậy kìa, nhìn bộ dạng của con gấu mèo này xem, rất giống Bảo Bảo nhà chúng ta đó nha!”
Bảo Bảo: “…”
“Ai nha, thì ra đúng là Bảo Bảo nhà chúng ta, ta còn tưởng rằng là quốc bảo đấy.” Lâm Hân tiến tới trước mặt Bảo Bảo nhìn kỹ hồi lâu.
“Hân Hân ~~” Bảo Bảo kéo kéo vạt áo của Lâm Hân .
“Chậc chậc, không phải hôm qua cậu đi với An Tịnh sao, hôm qua lăn qua lăn lại như thế nào vậy, sao lại có thể biến thành dáng vẻ này?”
“Khụ khụ, không có gì, chỉ là một đêm không ngủ...”
Lâm Hân hít một hơi: “An Tịnh thiệt là, sao lại không biết tiết chế một chút, một lần đã ép khô cậu là không tốt nha.”
“Nhưng… An Tịnh có phải là quá lợi hại rồi hay không, không ngờ hai người cả đêm không ngủ, vậy mình có thể yên tâm rồi, tương lai của cậu chắc chắn được bảo đảm.” Lâm Hân cười như tên trộm.
“Hân Hân, cậu không biết đâu, cậu ấy rất quá đáng . Chẳng những buộc mình chia tay với Mặc Mặc, lại còn muốn mình làm ấm giường cho cậu ấy!” Bảo Bảo nói với vẻ mặt giận dữ.
Hai mắt Lâm Hân lập tức phát sáng: “Không hổ là An công tử! Không ngờ vừa mới trở lại đã thu phục được cậu rồi! Còn làm ấm giường nữa chứ, cậu làm như thế nào vậy?”
Mặt Bảo Bảo nhất thời đỏ ửng. Cô phải nói với Lam Hân như thế nào đây, chẳng lẽ nói mình là nữ bộc của An Tịnh? Không được! Chuyện này quá mất mặt! >_<
Thấy Bảo Bảo như vậy Lâm Hân càng thêm kiên định với ý nghĩ của mình. Thì ra gạo nấu thành cơm thật sự dùng tốt như vậy! Chậc chậc, nói không chừng lần sau mình cũng có thể thử xem.
Như vậy, Bảo Bảo đi vào phòng làm việc với tâm tình ngày càng buồn bực. Cô cảm thấy, gần đây sao lại xui xẻo như vậy? Quá không phù hợp lẽ thường, chẳng lẽ cô bị tiểu nhân nào đó hãm hại?
Trong phòng làm việc có người, đó là Mạc tổng của chúng ta.
Bảo Bảo vừa nhìn thấy anh đã cảm thấy rất ngại, bản thân cảm thấy rất thẹn với anh. Hai người lui tới còn chưa đủ 100 ngày!
Cô mệt mỏi đếm từng ngày trôi qua để đến lễ kỉ niệm. Ví dụ như Valentine, lui tới một tháng, kết giao 100 ngày . Kết quả là không dùng đến! Cô vì những thứ này mà bỏ ra rất nhiều tâm huyết, còn đặc biệt tìm vô vàn tài liệu.
Mà bây giờ, tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa. Nhưng mà, Bảo Bảo cảm thấy, một ngày nào đó An Tịnh sẽ kết hôn , đến lúc đó mình cũng có thể đi tìm người khác! Nghĩ một chút, trong lòng lại cảm thấy không được thoải mái. Hừ, nếu như cậu ta thật sự kết hôn với ai đó, mình nhất định sẽ gây náo loạn một trận, muốn cho An Tịnh nếm thử cảm giác bị ép buộc phải tách ra với người yêu, đến cùng có tư vị gì, đến bây giờ Bảo Bảo cũng chỉ cảm thấy rất tiếc, rất có lỗi với Mặc Đằng Phi mà thôi.
Bảo Bảo thấy Mặc Đằng Phi ở nơi nào cũng không dám ngẩng đầu lên, cô càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình quá đáng. (┬_┬)
Vì vậy, Bảo Bảo giống như một pho tượng đứng bên cạnh Mạc Đằng Phi không nhúc nhích…
Thật ra Mặc Đằng Phi cũng có hứng thú xem Bảo Bảo im lặng biểu diễn ở nơi đó, còn có hai vành mắt đen không gì sánh được của cô nữa.
Xem ra buổi tối hôm qua hai người có quãng thời gian không tệ chút nào o(∩_∩)o
“Bảo Bảo, mắt của cô bị sao vậy, tối qua ngủ không ngon sao?”
“Không phải không phải… Chỉ là không ngủ được mà thôi...” Bảo Bảo vội vàng giải thích.
“Không ngủ được? Tại sao lại không ngủ được vậy?”
Bảo Bảo: “…”
Bảo Bảo cảm thấy bọn họ đều rất sắc bén, sao tất cả đều hỏi cái vấn đề này vậy, vốn là không trả lời được! >_<
Thấy mặt Bảo Bảo đỏ rần, Mặc Đằng Phi cũng cho rằng tiểu tử An Tịnh kia đã làm chuyện gì đó. Chậc chậc, mới vừa quay về đã gấp rút như vậy rồi.
“Thế nào? Không thể trả lời à, tôi chỉ quan tâm cô thôi...” Mặc Đằng Phi đặc biệt nhấn mạnh, giọng điệu cô đơn.
Lần này Bảo Bảo lại càng nóng nảy: “Không có! Chính là không quen giường cho nên mới ngủ không ngon.”
“Chẳng lẽ tối qua cô không về nhà sao?”
“Không... Không phải...” Lần này Bảo Bảo thật sự gấp đến độ không nói được lời nào.
“Được rồi được rồi, không cần giải thích với tôi, tôi biết cả rồi.”
Lần này Bảo Bảo thật sự khóc không ra nước mắt, anh thì biết cái gì chứ. (┬_┬)
Bạn đang đọc bộ truyện Heo Con Say Giấc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Heo Con Say Giấc, truyện Heo Con Say Giấc , đọc truyện Heo Con Say Giấc full , Heo Con Say Giấc full , Heo Con Say Giấc chương mới