TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hai ngày nữa phố mộc bài sẽ náo nhiệt một phen.
Trên thực tế thì từ khi Phương tẩu đưa tặng lễ đến các nhà theo lời Âm Cố, Hỉ Mi bề bộn nhiều việc hẳn lên.
Âm Cố vẫn đến hiệu thuốc hằng ngày vì không thể bỏ mặc chưởng quầy. Mặt tiền trong phố có tổng cộng 15 hộ. Lão hộ chiếm đa số, và đã có mấy đời. Thành Phù Dung không phải là thành lớn, con phố mộc bài này cũng chỉ từng là một nơi phồn hoa. Hiện giờ dân số sống ở đây đều là những người an nhàn; hoặc nam nhân ra ngoài làm việc còn nữ nhân ở nhà lo việc nội trợ; hoặc toàn gia vây quanh vài phần đất cằn cỗi mà sống. Hằng năm có thể tích góp một vài lượng bạc là xem như không tồi rồi. Những lão hộ này gắn bó với nhau do cùng nhau sống đã lâu nên đối với tân gia thì có chút bài xích. Có lẽ do tĩnh nghĩa hàng xóm. Huống chi tân gia này không biết dùng phương pháp gì đuổi được một lão hộ ra đi, mỗi lần mọi người tụ họp lại bàn thì đều nói không biết nguyên do.
Một vị khác biệt là Phương tẩu. Đương gia nhà bà không có ở nhà, bình thường thì làm thuê ngắn hạn, cộng thêm thu thập vài tin tức nho nhỏ. Cho đến khi bà làm đại biểu tặng lễ vật cho từng nhà thì mọi người mới biết ánh mắt bà vô cùng tốt.
Mấy lão hộ gia này thấy người ta đã khách khí như vậy, tự nhiên không tốt làm xấu mặt người ta, lúc này mới phái nữ nhân nhà mình đến tạ lễ. Mọi người đã sớm nhìn ra, tân gia này không có nam nhân đương gia.
Cho nên Hỉ Mi rất bận rộn. Mỗi ngày đều phải chiêu đãi vài hàng xóm. Cũng may toàn là nữ nhân, Phương tẩu cũng thường xuyên cùng đi nên không có vấn đề gì xấu hổ phát sinh.
Tạ lễ của họ sẽ không bằng nhà Âm Cố đưa ra, nhưng nghe Phương tẩu nói xong bọn họ đem mấy thứ rau dưa gì đó trong nhà đưa qua, biết nhà Hỉ Mi không ruộng không đất thì có người còn vỗ ngực nói rằng, về sau muốn rau dưa gạo thóc gì thì cứ mở miệng.
Có khi Âm Cố trở về vừa lúc đụng mặt bọn họ, tránh không được phải tán gẫu vài câu. Âm Cố không bao giờ cười, hoàn toàn không giống Hỉ Mi, mới đầu mọi người chưa có thích ứng, thêm thấy Phương tẩu ở trước mặt nàng đều có chút thận trọng nên họ cũng làm theo. Tuy Phương tẩu tán dương Âm Cố rất nhiều nhưng tính tình nàng như vậy nên mọi người cũng chỉ hàm hồ nói vài câu. Hỉ Mi tính tình sáng sủa dễ gần hơn, nên bọn họ đều tình nguyện thân cận nàng. Hơn nữa Ly Ly đã có thể nói được nhiều từ, bộ dạng cũng rất đáng yêu, nên càng kéo gần khoảng cách của mọi người.
Ngày tiệc, các bàn tiệc đều vui vẻ tự nhiên, như người một nhà.
Hôm nay Âm Cố cũng mời Diệp đại phu đến. Diệp đại phu ở gần phố, có nhiều người quen lão nên đã bị kéo đi uống rượu.
Tuy Diệp đại phu đã uống nhiều rượu nhưng đầu óc lão đủ thanh tỉnh. Ngoại trừ Việt Hỉ Mi đang có mặt ra thì còn có Âm Cố, người mà lão hiểu rõ. Huống chi lời ngày ấy Âm Cố nói còn tại bên tai, cho nên khi lão nhìn tiệc rượu hôm nay thì trong lòng còn run sợ đấy.
Nha đầu này chẳng biết kiêng kỵ nói bậy bạ trước mặt mình, hôm nay lại càng kỳ quái mời mọi người ăn cơm, nhìn nàng ngồi ở đó, tựa vào bên cạnh là Việt Hỉ Mi, tựa hồ tùy thời sẽ đứng dậy cầm tay Việt Hỉ Mi nói cái gì.
Đang suy nghĩ như vậy, quả nhiên Âm Cố kéo Hỉ Mi đứng lên. Con tim Diệp đại phu suýt ngừng đập, một họng rượu nghẹn lại, cố gắng không để chúng phụt ra.
Chỉ thấy Âm Cố bưng chén rượu lên đối mọi người nói:
"Chúng ta mang tiểu nhi đến đây đã được một thời gian, nhưng không có gặp mặt mọi người nên có lẽ là không thể xem như người của khu phố. Hôm nay là đầu tháng 6, thích hợp nhập trạch. Hi vọng các vị ngày sau chiếu cố." Nàng nói xong ngửa đầu uống cạn. Hỉ Mi thấy thế cũng vội uống.
Diệp đại phu nghe được nheo mắt, "Chúng ta mang tiểu nhi ", chúng ta là ai, là ai hả? mà thấy mọi người có vẻ như không nghe ra, chỉ lo uống rượu.
Hỉ Mi nâng chén nói: "Ta cũng là người từng chịu nhiều khổ đau, các vị tẩu thẩm cũng biết chút ít, cho nên từ nay về sau ta chỉ muốn nuôi con mình lớn lên, không có suy nghĩ gì khác." Nàng nói xong nghiêng qua nói với Âm Cố bên cạnh, "Nàng không chê chúng ta là gánh nặng là trói buộc, nguyện ý buông tha hết thảy thành toàn chúng ta, chiếu cố chúng ta, ta rất cảm kích... Âm Cố, ta mời nàng."
Chén rượu đã đưa tới bên môi Âm Cố, Âm Cố nhíu mày. Nàng không thích Hỉ Mi nói những lời này, nhưng Hỉ Mi cố ý. Nâng tay Hỉ Mi, Âm Cố chậm rãi nâng cốc uống. Tình cảm nồng đậm sâu sắc của Hỉ Mi làm mọi người cảm động.
Thật ra thì các nữ nhân ở đây bị Hỉ Mi cùng Phương tẩu liên hợp tẩy não hết mấy ngày nay rồi. Tuy rằng Phương tẩu không đoán được Âm Cố cụ thể muốn bà nói cái gì, nhưng bà là người thông minh. Hỉ Mi không muốn, Âm Cố cũng không cho gả đi. Phương tẩu đem thân thế Hỉ Mi không biết tăng thêm bao nhiêu kỳ bí đáng thương, nói đến mức tất cả mọi người đều thở dài là nữ tử cũng không thể không sống được như vậy, huống chi còn có người cùng trợ giúp, mà còn là một người cuồng dại...
Mọi người nhìn các nàng như tỷ muội tình nghĩa sâu nặng, đều khen không dứt miệng. Âm Cố ở trong mắt bọn họ trở nên có hiệp nghĩa hơn, đương nhiên cũng khen ngợi hết lời. Tóm lại là không ai nhìn ra mờ ám trong đó. Bán tin bán nghi quan hệ hai người là Phương tẩu không dám nói; người ngoài cuộc tinh ý nhận ra - Diệp đại phu lại càng không biểu lộ cái gì.
Giữa buổi tiệc, Phương tẩu cho người nâng ra một tấm biển từ trong phòng. Là Âm Cố đã cho người làm sớm. Gỡ mảnh vải ra, mặt trên có khắc hai chữ 'Du phủ'. Hai bên là bức tranh hỉ tước nhìn nhau. Mọi người thấy cái biển này có chút cổ quái, nhưng mà không dám hỏi, chỉ khen ngợi trong chốc lát rồi tiếp tục dùng tiệc. Và họ đã không biết hai chữ này làm mất biết bao nhiêu tinh thần của Âm Cố cùng Hỉ Mi.
Từ xưa nam tử là đương gia, nếu đặt phủ danh thì trực tiếp dùng họ nhà trai là được. Nhưng vấn đề là hai nàng đều là nữ nhân, thiếu ai cũng không được, phải giống nhau mới chịu. Nhưng lần này hai người lại nhún nhường. Hỉ Mi nói Âm Cố ở ngoài vất vả, đương nhiên họ của nàng ở đó là đúng; Âm Cố lại nói Hỉ Mi thủ gia, phần lễ này đương nhiên nhường cho nàng. Hai người đưa qua đẩy lại không khỏi cười ha hả, nhìn bên ngoài nhánh cây che phủ, Hỉ Mi thốt ra, hay là dùng nó làm phủ danh đi.
Hai chữ 'Du phủ' này rất khác biệt. Diệp đại phu vuốt râu bình phẩm. Nếu nói hai ngươi là 'Du phủ', có ai tùy hứng làm bậy tổn hại thiên luân hơn hai ngươi nữa hả? Nhìn hai chữ nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, Diệp đại phu nhìn Âm Cố nhếch miệng, âm thầm nói xấu.
Bạn đang đọc bộ truyện Hỉ Tương Cố tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hỉ Tương Cố, truyện Hỉ Tương Cố , đọc truyện Hỉ Tương Cố full , Hỉ Tương Cố full , Hỉ Tương Cố chương mới