TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hai năm trước, bộ phim mới của Vũ Tu được lấy cảnh trong rừng nhiệt đới của một quốc gia nào đó ở Đông Nam Á.
Bởi vì môi trường rừng nhiệt đới khắc nghiệt nên mọi người trong đoàn làm phim đều phải chịu nhiều khổ cực, sau khi kết thúc quay cảnh ở đây, đạo diễn đã đặc biệt đặt một khu nghỉ dưỡng để mọi người có thể thư giãn trong hai ngày, sau đó lại tiếp tục về nước quay nốt những phân cảnh còn lại.
Khách sạn nghỉ dưỡng nằm trong khu danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở nơi đó, có đầy đủ cơ sở giải trí, không có nhiều người Trung Quốc nên mọi người trong đoàn làm phim đều thoải mái vui chơi. Vũ Tu có nhiều cảnh quay trong rừng nhiệt đới nhất, cũng cực khổ nhất, nên trong hai ngày nghỉ ngơi này, hắn không chơi những trò tốn thể lực mà hầu như đều ở trong khách sạn.
Buổi chiều, trong quán cà phê của khách sạn không có người, dù sao những vị khách không đi ra ngoài chơi như Vũ Tu cũng không có nhiều người.
Hắn gọi một ly cà phê, ngồi bên cửa sổ sát đất giết thời gian, mà ngay khi hắn đang nhàm chán lướt Weibo thì đột nhiên nhận được cuộc gọi video từ Vũ Mẫn.
Vũ Mẫn biết quay phim ở nước ngoài rất vất vả nên không đi theo mà ở lại trong nước.
Cô biết Vũ Tu hôm nay không có cảnh quay liền gọi điện thoại tới, vẫn là gọi video vào giữa ngày.
"Hai ngày nay, con nghỉ ngơi tốt chưa?" Vũ Mẫn hỏi.
Bối cảnh trong video là phòng sách trong nhà, có thể thấy Vũ Mẫn cũng không có đi ra ngoài, nhưng trên mặt cô vẫn trang điểm đậm.
"Khá tốt ạ." Vũ Tu nói.
"Biên kịch con thích có tác phẩm mới rồi." Vũ Mẫn nói, "Thể loại luân thường đạo lí gia đình, con có muốn nhận không?"
Thật ra, hắn đã biết Tạ Hiểu sắp ra tác phẩm mới, bởi vì mấy ngày trước hắn vừa cùng thầy nói về cảnh lạc đường trong rừng nhiệt đới, lúc ấy thầy có nhắc đến tác phẩm mới sắp hoàn thành, sẽ mời hắn đến diễn.
Có vẻ như Tạ Hiểu vẫn rất chú trọng đến quá trình, cho dù đã quen hắn từ trước nhưng vẫn gửi lời mời thông qua kênh chính thức.
Mà nhiều năm trôi qua, Vũ Mẫn cũng không còn tự tiện chủ trương nữa, vai diễn có nhận hay không, đều sẽ hỏi ý kiến của hắn trước.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì bà đã không thể chủ trương với hắn được nữa, năm đó, bà kịch liệt phản đối hắn diễn Hạ Quả, kết quả là tác phẩm này đã đưa hắn lên một bậc mới, từ đó về sau, bà liền mất đi quyền lên tiếng ở trước mặt hắn, bà muốn hắn nhận vai diễn, chỉ cần hắn không đồng ý thì cũng vô dụng.
"Nhận ạ." Vũ Tu nói xong, hơi nhíu mày nói, "Mẹ có thể hút ít thuốc đi được không?"
Trong nhà có lắp đặt hệ thống không khí, trong phòng sách lại mây mù lượn lờ, đủ thấy Vũ Mẫn lại hút thuốc không rời tay.
"Từ khi nào mà con lại quản cả mẹ rồi." Vu Mẫn không thèm để ý hút một hơi thuốc, "Mẹ gửi kịch bản đại cương qua WeChat cho con, con xem thử đi, cũng hay lắm, có hy vọng sẽ giành được giải thưởng."
Từ sau khi diễn Hạ Quả, hướng đi của hắn chuyển từ phim thanh xuân sang phim văn học nghệ thuật.
Mấy năm nay, hắn đóng vài tác phẩm văn học nghệ thuật, hai lần được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất giải Kim Lan, đáng tiếc lần nào cũng lỡ.
"Con mặc kệ mẹ thì còn có người quản mẹ sao?" Vũ Tu hỏi.
Ban đầu, Đổng Vưu cũng thường xuyên nhắc nhở Vũ Mẫn, nhưng bà không chịu nghe lời hắn, dần dà, hắn cũng không nói nữa.
"Mẹ còn chưa tới lúc cần con lo đâu." Vũ Mẫn nói, "Tạ Hiểu này có chút bàn đạp, cô ấy mới viết hai kịch bản, lần nào cũng có đạo diễn có tên tuổi tới tranh nhau quay."
"Cô ấy đúng là có thực lực này." Vũ Tu nói, "Cô ấy có khả năng khống chế nhân vật và cốt truyện rất mạnh, hơn nữa cô ấy sinh ra là để làm biên kịch."
"Wow, con đánh giá cao như vậy sao?" Vũ Mẫn trêu chọc nói, "Sao con không bái cô ấy làm thầy?"
Vu Mẫn đã sớm biết Vũ Tu muốn trở thành biên kịch, cho nên trong ý tứ trêu chọc này còn có chút châm chọc, dù sao trước kia hắn kiên trì như vậy, bây giờ lại từ bỏ ý định phát triển theo hướng biên kịch.
Tuy những năm gần đây, quan hệ giữa hai mẹ con hòa hoãn hơn, nhưng Vũ Mẫn luôn nói với giọng điệu này, động một chút lại làm cho người khác khó chịu.
"Con cũng muốn." Vũ Tu thản nhiên nói, "Con đi đọc đại cương đây, con cúp máy trước."
Tác phẩm mới của Tạ Hiểu tên là Sống có gì vui, kể về chuyện nhà của một người đàn ông tên là Vương Tam. Vương Tam là một ngư dân sống ở vùng duyên hải, tuy truyện có góc nhìn rất nhỏ, nhưng lại xảy ra trong thời kỳ cải cách mở cửa, cho thấy số phận của những con người nhỏ bé trong thời đại lớn.
Đại cương tổng cộng chỉ có hai trang, nhưng chỉ riêng kết cấu cốt truyện và dàn ý giãi bày thôi đã khiến Vũ Tu cảm thấy trình độ của Tạ Hiểu hình như lại tiến bộ.
Hắn lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn WeChat cho Tạ Hiểu.
【Vũ Tu: Thầy Tạ, tôi đọc kịch bản rồi】
【Vũ Tu: Không ngờ thầy còn có thể viết loại kịch thời đại này】
Giống như trước đây, Tạ Hiểu trả lời WeChat rất chậm, rất lâu sau mới trả lời một câu:
【Tạ Hiểu: Tôi tra rất nhiều tư liệu.】
【Vũ Tu: Thầy sống ở vùng duyên hải sao?】
【Vũ Tu: Chỉ riêng phần tra tư liệu thôi cũng rất khó viết ra loại kịch bản này】
【Tạ Hiểu: Đúng là tôi đã phỏng vấn một số người sống ở thời kỳ đó】
【Tạ Hiểu: Cho nên quyển kịch bản này viết rất chậm】
【Vũ Tu: Chậm mà chắc】
Bạn đang đọc bộ truyện Hiệu Ứng Mỏ Neo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hiệu Ứng Mỏ Neo, truyện Hiệu Ứng Mỏ Neo , đọc truyện Hiệu Ứng Mỏ Neo full , Hiệu Ứng Mỏ Neo full , Hiệu Ứng Mỏ Neo chương mới