TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đi làm cũng đã khá lâu, Hàn Tiểu Anh không chỉ phụ giúp công việc phục vụ hay dọn dẹp, cậu còn được chị Đông Hi, một trong những nhân viên pha chế giỏi nhất trong quán dạy cậu pha chế.
Mỗi lần chị làm ra thức uống mới đều gọi cậu đến thử, rượu trái cây rất ngon mà không dễ say.
Chị Đông Hi rất giỏi và rất nhiệt tình với cậu, không hiểu chỗ nào chị đều giảng cho cậu.
Vũ Đông Đông sau khi biết cậu làm thêm ở quán bar thì cứ rảnh đều sẽ qua tìm cậu hàn huyên.
Hàn Tiểu Anh cũng không lười biếng, nếu hết việc cậu sẽ qua tìm Vũ Đông Đông.
Hôm nay Hàn Tiểu Anh vẫn đi làm như bình thường, đang lúc rảnh tay cậu ngồi bên trong góc quan sát mọi người.
Âm nhạc sống động, đủ loại ánh đèn, đủ kiểu người khác nhau.
Họ đều cười cười nói nói rất vui vẻ.
"Tiểu Anh." Ông chủ Hào chạy đi tìm Hàn Tiểu Anh, lúc thấy cậu thì mới thở ra một hơi.
"Vâng, ngài gọi tôi." Hàn Tiểu Anh lập tức đứng dậy, cúi người thay cho lời chào.
"Hôm nay có đơn hàng phải giao cho khách mà Tiểu Cường nó lại xin nghỉ, trong quán đông quá nên giờ tôi nhờ cậu đi giao hàng nhé."
Tiểu Cường là nhân viên chuyên đi giao hàng cho quán mà chủ yếu là rượu.
Khách hàng đến đây đều rất thích rượu của ông chủ Hào, ai bận không đến quán được đều sẽ gọi điện đặt rượu, cho nên cũng có không ít những đơn hàng.
"Vậy...!còn công việc ạ?" Hàn Tiểu Anh có hơi do dự, một phần vì cậu cũng chưa quen thuộc đường đi nước bước ở nơi này.
"Không sao, đây là địa chỉ của khách hàng.
Cậu cứ đưa cho lái xe xem là được." Ông chủ Hào cười tươi đưa cho Hàn Tiểu Anh một tờ giấy và một cái hộp hình chữ nhật được bọc rất sang trọng.
"Cảm ơn Tiểu Anh nhé, may mà có cậu."
Hàn Tiểu Anh nhận lệnh bắt một chiếc xe, cậu theo lời ông chủ Hào đưa tờ giấy cho lái xe rồi ngay ngắn ngồi ở ghế sau.
Tay cầm hộp rượu không khỏi siết chặt, cậu sợ không may lỡ tay một cái khiến bình rượu hỏng, có khi mạng cậu cũng không đủ trả.
Trời càng lúc càng tối, đã đi một đoạn khá xa mà vẫn chưa đến nơi, trên đường lại còn bị tắc.
Hàn Tiểu Anh ngồi thôi cũng không yên tâm.
Cậu lo đến muộn khách hàng sẽ khó chịu mất.
"Anh gì ơi, còn bao lâu nữa ạ?" Hàn Tiểu Anh sốt ruột hỏi thăm.
Đang lúc dừng đèn đỏ, tài xế tay đặt trên vô lăng thông qua gương chiếu hậu nhìn sang nói với Hàn Tiểu Anh, "Địa chỉ cậu đưa có hơi xa, nên sẽ mất chút thời gian.
Tôi sẽ cố gắng nhất có thể, cậu đừng lo."
Phải gần một giờ đồng hộ sau thì xe mới dừng lại, trời cũng đã tối hẳn.
Hàn Tiểu Anh đưa tiền rồi nói cảm ơn với tài xế, quay người lại nhìn thì bị hình ảnh rộng lớn của căn nhà làm cho hoa mắt.
Đây...!đây là lâu đài chứ nhà gì nữa! Nhà gì mà to dữ vậy! Hàn Tiểu Anh cảm thán, cậu không phải là chưa từng thấy qua những căn nhà to như này mà cách bài trí của căn nhà vô cùng đẹp, mới chỉ là cánh cổng thôi mà đã trạm trổ những hoa văn vô cùng lạ mắt.
Hàn Tiểu Anh đưa tay ra chạm một cái nhưng nghĩ lại như thế là bất lịch sự liền rụt tay lại.
Hàn Tiểu Anh bấm chuông.
Lâm Hải Thiên vừa mới đi làm về, hôm nay có chút mệt mỏi, vốn muốn thay quần áo vào tắm rửa một cái thì chuông trong nhà kêu lên.
Lâm Hải Thiên ghét nhất việc bị làm phiền vào lúc tối muộn như thế này, định mặc kệ nhưng chuông vẫn không ngừng kêu.
Lâm Hải Thiên:.......
Hàn Tiểu Anh lần đầu thấy thiết kế chuông lạ như thế này, bấm hoài mà không kêu.
Cậu sợ chuông bị hư, lỡ như khách hàng không nghe thấy thì khổ.
Cứ thế, Hàn Tiểu Anh nhấn nhấn cái chuông liên tục.
Chuông:.........!Nhóc con chuẩn bị hứng cơn thịnh nộ của ông già cọc cằn đi là vừa.
Ông già cọc cằn - Lâm Hải Thiên loẹt quẹt đôi dép lê trong nhà, đi ra mở cửa.
Hắn định sẽ mắng cho cái tên tự dưng không đâu tìm phiền phức kia một trận, thái độ cọc cằn khó chịu không thôi.
"Cậu định bấm nát chuông nhà tôi à?" Lâm Hải Thiên chưa nhìn thấy mặt người đang bấm chuông, cho nên giọng nói tức giận mà khó gần.
Hàn Tiểu Anh nghe được giọng người bên kia thì lập tức đỏ mặt thu tay lại, giọng lẩm bẩm: "Tôi...!tôi tưởng chuông bị hư.
Vô cùng xin lỗi ngài." Rồi cậu làm hành động cúi người thật sâu với sự thành kính mong được tha thứ.
Lâm Hải Thiên chờ người kia ngẩng mặt, trong đầu đã có vô số những lời khó nghe nhưng khi nhìn thấy thỏ con, toàn bộ đều trôi đi hết.
Không ngờ lại gặp được thỏ con.
Lâm Hải Thiên cười thầm trong lòng.
Hàn Tiểu Anh đứng thẳng, sau khi nhìn thấy gương mặt người kia thì có chút bất ngờ.
Là anh hùng siêu nhân đã giúp mình kìa! Thật không ngờ có thể gặp lại ngài ấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoa Hồng Tặng Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoa Hồng Tặng Em, truyện Hoa Hồng Tặng Em , đọc truyện Hoa Hồng Tặng Em full , Hoa Hồng Tặng Em full , Hoa Hồng Tặng Em chương mới