TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hoa lúc này rất hoang mang.
Không hiểu Khôi lên cơn gì mà lại bắt con nhỏ xuống xe như vậy.
Cái giọng thì gắt khỏi nói.
Nó thầm nghĩ, con trai mà cũng đến tháng hay sao, còn thất thường như vậy chứ.
- Làm sao thế? - Hoa ngây ngốc hỏi.
- Làm sao à? Có thích đi bộ về không? - Khôi tắt máy rồi nghiêm túc hỏi.
- Tự nhiên lên cơn gì thế hả? Đang bình thường mà dừng xe cái gì.
- Thế em có biết vừa ai gọi không?
- Không nhìn thấy không nghe thấy thì làm sao mà biết.
Anh dở à?
- A, không biết? Là con gái.
Ở khu vui chơi.
Mặc áo hồng.
Đi cùng hai bạn nữa.
Còn nói chuyện với bạn nữ đi cùng với anh ấy.
- Ặc...!- Hoa muốn sặc luôn.
Nghe thì có vẻ đúng là cái người từng nói chuyện với Hoa thật.
Bây giờ nó mới nhớ lại lúc đó.
Là cái thời điểm mà nó từ sân trượt băng ra khi gắp thú.
Hai phút sau khi rời khỏi.
Một nhóm ba cô gái đi đến.
Một cô áo hồng tóc xoăn sóng hỏi:
- Bạn ơi, làm phiền nhé.
Bạn là gì của anh hay ra chỗ bạn lấy điện thoại thế.
- Không là gì cả.
- Hoa.
- Vậy bạn có biết cách liên lạc với anh ấy không? - Bạn kia.
- Làm sao thế? - Hoa.
- Cho mình xin phương thức liên lạc, số điện thoại thì càng tốt.
- Bạn kia cười tươi roi rói.
- Số thì không nhớ, chỉ có trên Messenger thôi, mà máy mình hết pin rồi? - Hoa nói thật, thế nhưng cũng có ý muốn từ chối.
- Bạn đăng nhập bằng máy mình nè.
Cho mình xin đi nha.
- Hoa thấy mình đúng là đồ ngốc.
Không muốn cho thì bảo không có máy là được rồi.
Nói thêm cái khác làm gì để giờ nhìn bạn dễ thương quá không từ chối được.
Thôi thì chắc Khôi em cũng thích ha?
Rồi nó đăng nhập Messenger vào máy bạn áo hồng rồi lấy số của Khôi em cho bạn.
Quay trở về hiện tại.
Hoa cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh rồi trèo lên xe, mồm liên tục chối bỏ hành động của mình:
- Ai lại nghi oan cho người tốt thế.
Máy đây hết pin mà cho làm sao được.
Có nhớ số đâu chứ.
Chắc anh Kiệt cho đấy.
Đúng anh Kiệt rồi.
Để đây về xử lí anh ấy cho.
Về thôi.
Con nhỏ càng nói thì càng này ra vẻ mặt chắc chắn.
Chỉ là không ngờ rằng ai đó đã nhìn thấy cái việc xấu xa mà mình làm rồi.
Càng nói thì lại càng thêm tội lừa dối thôi.
Khôi vẫn không nói luôn mà nổ máy đi.
Vừa đi vừa hỏi:
- Thế xử như nào được nhỉ?
- Chuyện của anh thích làm thế nào thì thế thôi.
-Hoa.
- Nếu là em thì em làm gì.
- Khôi.
- Bắt anh ấy mời một bữa no thì thôi.
- Hoa.
- Thật hử.
- Chứ đùa à?
Khôi lúc này mới treo lên nụ cười kiểu rất ư là đểu, thả chậm tốc độ xe, đưa tay ngoắc ngoắc ý bảo Hoa đưa mặt đến gần, rồi ghé lại nói nhỏ:
- Anh nhìn thấy nhóc cho con bé đấy số điện thoại rồi.
Hoa suýt cắn vào lưỡi.
Biết rồi mà còn gi vờ để nó bôi tro chát trấu vào mặt như vậy.
Nhục, nhục thật sự, nó bây giờ chắc trở thành hình tượng dám làm mà không dám nhận rồi.
Đã thế còn cố đẩy trách nhiệm sang cho anh trai.
Và quan trọng hơn là cái câu phải mời đi ăn kia.
Ôi, tự nhảy vào bẫy mới chết chứ.
Dù anh không bắt mời đi ăn thật thì cũng không biết làm sao cho đỡ nhục.
Đừng nhìn mặt anh mà tưởng rằng anh vô hại.
Không hề.
Hoa thấy rằng đây là con người vô sỉ nhất trong cuộc đời mình và đây là hành động vô sỉ nhất mà nó từng gặp.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu, truyện Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu , đọc truyện Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu full , Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu full , Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu chương mới