TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Editor : Hạ Vi Lam
Ba người huynh muội đứng hai giờ đồng hồ ngoài cửa Vương phủ, bên trong bỗng có ma ma mặc vải bồi màu xanh đi ra, Từ Nhu Gia nhìn kỹ một lúc, nhận ra đây là nhị đẳng ma ma luôn bên người Thuần Vương phi, họ Kiều.
Kiều ma ma khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhìn rất là hiền từ , nhìn thấy ba đứa hài tử, Kiều ma ma cũng không có một chút ý tứ ghét bỏ thân phận thấp hèn của ba người, cười hỏi:
"Là 2 cô nương và thiếu gia từ Dương Châu đến sao?"
Lần đầu tiên được gọi là thiếu gia, Lục Định không quen, hơi mất tự nhiên , gật đầu câu nệ.
Kiều ma ma vẫy tay về phía ba huynh muội, nói:
"Đi thôi, lão nô trước đưa các ngươi đi bái kiến Vương phi, sau đó liền có thể gặp Lục di nương."
Lục Định nghe thấy vậy, hai mắt sáng lên, khó nén được hưng phấn. Vào phủ thuận lợi như vậy, có lẽ hắn cùng 2 muội muội có thể nương tựa ở đây rồi!
Từ cửa chính đến Phúc Ninh đường của Thuần Vương phi, bốn người đi mất hơn một phút. Trên mặt Lục Định cố gắng không biểu hiện ra sự khẩn trương, đối với việc lần đầu tiên gặp một sự việc lớn quan trọng , thiếu niên có biểu hiện như vậy đã rất tốt rồi . Lục Nghi Lan toàn thân cứng ngắc, cái gì cũng không dám nhìn, nhưng Từ Nhu Gia từ trong ra ngoài đều rất bình tĩnh, vậy mà Kiều ma ma không hề cảm thấy tiểu cô nương này hiểu chuyện, ngược lại nhận định đứa nhỏ này là đần độn, căn bản không biết mình tới nơi nào .
"Tiến vào các ngươi phải hành lễ với Vương phi như này."
Rất nhanh đã đến phòng khách, Kiều ma ma dạy bảo ba huynh muội các cấp bậc về lễ nghĩa. Lục Định, Lục Nghi Lan học rất nghiêm túc, rất nhanh liền học được, Từ Nhu Gia cố ý giả vờ đần độn, làm mất thời gian một chút .
Kiều ma ma nhìn Từ Nhu Gia như tỉnh tỉnh mê mê, gật gật đầu với nha hoàn. canh giữ ở cổng phòng
"Vương phi, Lục thiếu gia, Lục cô nương đến."
"Mời tiến vào đi."
Kiều ma ma lập tức ra hiệu ba huynh muội theo bà ta đi vào. Nha hoàn mở ra màn cửa, Từ Nhu Gia ngẩng đầu lên một cái, liền gặp được Thuần Vương phi một lần nữa. Lúc này Thuần Vương phi mới hơn ba mươi tuổi, mặc một bộ thường phục lộng lẫy, đầu đội đồ trang sức Phỉ Thúy.
Thuần Vương phi là có tiếng thích Phỉ Thúy tại kinh thành từ lâu, ánh mắt Từ Nhu Gia đảo qua Phỉ Thúy trên ngón tay quý phụ nhân, ngoan ngoãn quỳ xuống:
"A Đào bái kiến Vương phi."
Thuần Vương phi liếc mắt ba huynh muội quỳ trên mặt đất, trên mặt không bộc lộ tâm tình gì, sau khi cho miễn lễ, nàng chỉ đơn giản hỏi mấy câu, ví dụ như Lục gia xảy ra chuyện gì, ba huynh muội là tại sao đi đến kinh thành.
Lục Định đáp lại từng cái . Cũng không lâu sau, nha hoàn bên ngoài lại thông truyền nói:
"Vương phi, Lục di nương đến."
Thuần Vương phi khẽ gật đầu, nhìn ra phía ngoài. Thấy Lục Định cũng quay đầu ra nhìn, Từ Nhu Gia cũng theo đó quay lại, liền nhìn thấy một nữ nhân mặc váy dài màu xanh lá cây, y phục không tính là đẹp đang ở trước cổng , nhưng váy áo đơn giản cũng không che giấu được phong thái của nữ nhân.
Tư thái lả lướt, nàng ngẩng đầu, cặp mắt phượng kia dài nhỏ, vũ mị câu hồn. Từ Nhu Gia bị đôi mắt Lục thị kinh diễm , nhưng đáng tiếc cũng chỉ có con mắt, da Lục thị ố vàng, gương mặt mảnh khảnh, đầu đội một cây trâm Hạnh Hoa đơn giản, toàn thân trên dưới không có chút nào thể hiện thiếp thất nơi Vương phủ, chợt nhìn lại các nữ nhân khác.
Phúc Ninh đường được bày biện tao nhã lịch sự, từ Vương phi đến nha hoàn, mỗi người đều mang ít nhiều phần quý tộc, chỉ có Lục thị, một thân tục khí không hợp. Lục thị quét mắt nhìn qua ba huynh muội, sau đó đi lên phía trước, hướng Thuần Vương phi hành lễ:
"Thiếp thân thỉnh an Vương phi."
Thuần Vương phi thản nhiên, chỉ vào Lục Định nói:
"Đứa nhỏ này tự xưng là cháu trai nhà mẹ đẻ của ngươi tại Dương Châu, ngươi có thể nhận ra được chứ?"
Lục thị ánh mắt hơi tối lại. Nàng mười lăm tuổi đã theo Thuần Vương vào kinh, lúc ấy cháu trai cháu gái đều còn chưa được sinh ra, nhiều năm như vậy nàng chưa thấy qua, nói xem làm như thế nào nhận ra? Bất quá, Lục thị nhớ kỹ bộ dáng anh trai và chị dâu, nhìn Lục Định cực giống huynh trưởng nồng Hắc Mi Mao, nhìn cặp mắt Lục Nghi Lan cực giống chị dâu đào hoa Liễu Diệp Mi, Lục thị không chút do dự :
"Hồi Vương phi, bọn họ đúng là cháu của ta."
Nói xong, Lục thị nhìn thêm A Đào. Huynh trưởng ở trong thư có đề cập qua thân thế của A Đào, đã có anh trai và chị dâu coi A Đào như con gái ruột, nàng cũng sẽ chiếu cố nha đầu này thật tốt. Từ Nhu Gia nhìn ra thiện ý trong mắt của Lục thị, ngọt ngào mỉm cười đáp lại.
Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, đổi lại đời trước, Từ Nhu Gia hẳn sẽ không mắt nhìn thẳng vào Lục thị người có thân phận như vậy, nhưng Lục thị cho nàng một loại cảm giác thân thiết, làm cho nàng không kìm lòng đặng mà quên những cái kia tôn ti khác. Tiểu cô nương cười ngọt, thần sắc Lục thị nhu hòa hơn.
Thuần Vương phi hết thảy nhìn thấy thu vào trong mắt. Lục thị từ trước đến nay đều an phận thủ thường, chưa từng gây chuyện tranh giành tình cảm, hiện tại lại không được sủng ái , bởi vậy Thuần Vương phi đối với Lục thị không có địch ý, cũng không quan tâm Vương phủ nuôi thêm ba cái người rảnh rỗi. Đã không còn nghi ngờ thân phận của 3 đứa trẻ, Thuần Vương phi nhân tiện nói:
"Huynh muội bọn họ ngàn dặm xa xôi đến kinh thành tìm nơi nương tựa, thực sự không dễ dàng, ngươi trước dẫn bọn họ về nghỉ, chờ đến chạng vạng tối Vương gia trở về, ta sẽ xin Vương gia cho."
"Làm phiền Vương phi." Lục thị lần nữa hành lễ.
Thuần Vương phi khoát tay áo. Lục thị liền dẫn ba huynh muội Từ Nhu Gia rời khỏi Phúc Ninh đường, tiến về Tiểu Nguyệt cư của nàng.
Trong thính đường, Thuần Vương phi nhìn chằm chằm bóng lưng đơn bạc nhỏ gầy của Từ Nhu Gia, quay đầu hỏi Lý ma ma bên người: "Ngươi nhìn nha đầu kia giống ai?"
Lý ma ma là nha hoàn hồi môn của Thuần Vương phi, nhiều năm như vậy hầu hạThuần Vương phi như hình với bóng, hễ là nhân vật Thuần Vương phi đã gặp qua, Lý ma ma so với Thuần Vương phi nhớ còn rõ ràng hơn. Thuần Vương phi hỏi, Lý ma ma không chút nghĩ ngợi đáp:
"Lão nô nhìn qua , A Đào cùng Nhu Gia quận chúa có năm sáu phần giống nhau, nếu như đổi một bộ y phục, trang điểm một chút, có lẽ có thể giống tới bảy tám phần."
Thuần Vương phi nhẹ nhàng gật đầu. Nhu Gia quận chúa là cháu ngoại của Vương gia Bình Tây Hầu tử nạn trên sa trường, trưởng công chúa đau buồn nên mất sớm, Nhu Gia quận chúa mới ba tuổi liền được mẹ đẻ của Vương gia là Huệ phi nương nương mang vào trong cung . Huệ phi rất được Hoàng Thượng sủng ái, Hoàng Thượng yêu ai yêu cả đường đi, phong Từ Nhu Gia là quận chúa.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Cưới tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Cưới, truyện Hoàng Cưới , đọc truyện Hoàng Cưới full , Hoàng Cưới full , Hoàng Cưới chương mới