TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit by Hạ Vi Lam
Chương 51 :
Lần này tổ chức một cuộc đi săn vào mùa thu, Lục thị sủng phi chắc chắn phải đồng hành, nhưng Ngũ hoàng tử Vọng Ca quá nhỏ, không nên theo các trưởng bối bôn ba qua lại, Thái hậu chủ động nói ra đề nghị để Lục thị đem Vọng Ca đưa đến bên chỗ bà, lúc Lục thị trở về, lại đem Vọng Ca tới cho. Lục thị rất cảm kích, con của nàng cũng là cháu trai ruột của Thái hậu, Thái hậu tuyệt sẽ không hại hắn.
"Ta thay ngươi chiếu cố Vọng Ca, ngươi thay ta chiếu cố A Đào." Thái hậu cười nói.
Từ Nhu Gia sững sờ: "Ngoại tổ mẫu, ta không đi..."
Nàng chưa nói xong, Lục thị kinh ngạc nói: "A Đào vì sao không đi?"
Từ khi cháu gái cùng con trai đính hôn, tiểu cô nương thẹn thùng liền không chịu đi đến cung nàng chơi, Lục thị lại ngóng trông lần này xuất cung phải thật tốt cùng cháu gái thân cận một phen, hai mẹ con cùng một chỗ thương lượng làm thế nào để đối phó con trai lạnh như băng
Hừ, ngay bản thân nàng tức giận con trai không biết bao nhiêu lần, vợ chồng trẻ nếu thật sự thành thân, Lục thị rất lo lắng cho cháu gái, sợ tiểu cô nương sẽ ủy khuất. Từ Nhu Gia cúi đầu nói:
"Ta đã có hôn ước, không tiện ra ngoài."
Lục thị khẽ nói: "Những cô dâu khác đợi ở nhà không ra khỏi cửa, là sợ nhà chồng nghe nói sẽ có điều gì đó bất mãn, nhưng mà ngươi không giống họ, ta cùng Thái hậu đều không ngại, Hoàng Thượng cũng không để ý, Lão Tứ càng không để ý, ngươi cố kỵ cái gì chứ ?"
Từ Nhu Gia xin giúp đỡ nhìn về phía ngoại tổ mẫu, nàng không muốn đi, chủ yếu là do lười mà thôi. Cuộc đi săn mùa thu của Hoàng gia đời trước nàng cơ hồ mỗi năm đều đi, sớm không có gì mới mẻ, nàng chỉ muốn nhàn hạ đợi tại Từ An Cung thôi.
Thái hậu lại từ ái nói:
"Đi đi thôi, tiểu cô nương cả ngày vòng tại hậu cung làm cái gì, ra ngoài nhìn náo nhiệt đi."
Thái hậu còn nhớ rõ đời trước mỗi khi gặp cuộc đi săn mùa thu, cháu gái ngoại đều sẽ ngóng nhìn để nhanh được đi, đến bãi săn sẽ gặp được Tạ Tấn, thiếu nữ hoài xuân, lại đơn thuần. Bây giờ cháu gái ngoại không muốn đi, vậy rõ là cháu gái đối với Lão Tứ không có tình cảm gì, nếu như thế, vậy thì càng phải nhìn nhiều một chút, ở chung nhiều mới có thể xúc tiến tình cảm. Hai vị trưởng bối đều muốn nàng đi, Từ Nhu Gia há miệng nói không lại hai người, đành phải bất đắc dĩ đáp ứng.
Tháng bảy hạ tuần, thánh giá xuất cung. Đội xe trùng điệp đi bảy tám ngày, rốt cục đã tới bãi săn. Từ Nhu Gia nhìn thấy mình có một cái lều vải, ngay gần cái lều vải lớn của Lục thị ở đằng sau. Lần này Vĩnh Gia đế đi du lịch, chỉ dẫn theo một phi tử là Lục thị đế phi, lều cũng chỉ cách xa hai ba trượng. Từ Nhu Gia vừa xuống xe ngựa liền chui vào bên trong lều nhỏ của mình, ghé vào trên giường để Ngọc Băng, Ngọc Hoàn đấm lưng bóp chân cho nàng. Xóc nảy một đường, xương cốt toàn thân nàng đều muốn rời ra từng mảnh.
"Nước nóng đã chuẩn bị tốt, quận chúa đứng lên tắm rửa đi."
Hai tiếng sau, Ngọc Băng nhẹ giọng khuyên nhủ. Từ Nhu Gia thoải mái mà sắp ngủ thiếp đi, không muốn động.
Ngọc Băng cười:
"Một hồi trời liền đã tối, nương nương nói muốn cùng ngài dùng cơm, chẳng lẽ còn muốn chờ nương nương phái người đến thúc quận chúa mới đứng lên?"
Từ Nhu Gia nghe, lúc này mới giữ vững tinh thần đi tắm. Thùng gỗ lớn có thể chứa hai người, Từ Nhu Gia ngâm một tiếng, cuối cùng cũng giải hết mệt mỏi. Sau đó, Từ Nhu Gia đổi một bộ màu đỏ tươi với đế giày, tất cả đều là màu hồng.
Cô nương mới dậy thì xong, màu da trong trắng ửng hồng, mặc thêm cái y phục này vào, đi ra lều vải, liền bị chung quanh cỏ xanh sấn thành một đóa hoa kiều diễm . Ngọc Hoàn đi theo chủ tử, đều cảm thấy mình cũng đẹp thêm mấy phần. Hai chủ tớ đi vào đại trướng trước mặt, vừa vặn Thu Cúc ra, hai bên đối mặt, Thu Cúc cười nói: "Quận chúa cuối cùng cũng tới, nương nương chờ ngài rất lâu."
Từ Nhu Gia có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ Lục thị có việc gấp ?
Nàng lập tức tiến vào, kết quả ngẩng đầu một cái, liền thấy Chu Kỳ ngồi ở dưới tay trái của Lục thị, nghiêng người hướng nàng nhìn.
Kia là trượng phu sang ba tháng năm sau nàng sẽ gả. Gương mặt Từ Nhu Gia bỗng dưng đỏ lên.
Ánh mắt Chu Kỳ bỗng nhiên nhìn lên người nàng.
Từ khi tuyển tú bắt đầu, nửa năm hắn chưa có thấy qua nàng, nếu như nói năm ngoái nàng chỉ là dung mạo kiều diễm tư thái y nguyên hơi có vẻ ngây ngô, hơn nửa năm trôi qua, nàng chẳng những cao hơn, ngay cả vạt áo...
Ý thức được mình thất lễ, Chu Kỳ bận bịu cụp mắt.
"Cô mẫu, ngài lại trêu cợt ta."
Bầu không khí xấu hổ, Từ Nhu Gia bước nhanh đi đến bên người Lục thị, nhỏ giọng nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Cưới tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Cưới, truyện Hoàng Cưới , đọc truyện Hoàng Cưới full , Hoàng Cưới full , Hoàng Cưới chương mới