TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta

Chương 146: Nàng Dám Không Chịu Trách Nhiệm Với Ta


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Đúng là vì hai người bọn họ!"

"Làm cho Đoan Mộc Ly..."

Dạ Cẩm còn chưa nói dứt lời, Đoan Mộc Ly đã thật bình tĩnh đánh người choáng váng, sau đó cười nhìn lướt qua những người khác.

"..."

Vừa mặc váy cỏ lắc lư một hồi xong mọi người đều lui từng bước về phía sau, thở dài nhìn Dạ Cẩm té xỉu.

"Thật ngu ngốc, sao ngươi có thể nghĩ đến việc hại Đoan Mộc Ly? Aizzz... Sao không thể học hỏi chúng ta chứ?"

Sau khi Không Không bị bọn họ mạnh mẽ tung cước, chạy đến bày tỏ, "Dạ Cẩm làm loại việc này thực đáng xấu hổ! Chúng ta tuyệt đối không làm như vậy!"

Những người khác cũng gật đầu phụ họa, "Đúng, ngay cả người như Không Không cũng không làm được, càng không cần phải nói chúng ta ~ "

Không Không nổi giận, "Nói cái gì đó!"

Hắn rõ ràng là cao thượng tích chút xíu đức!

Sai, là đạo đức lớn!

Những người khác cũng nóng nảy, đang bày tỏ quyết tâm, lại náo loạn cái gì vậy!

Mọi người tức giận lẫn nhau, trong đám người chỉ có Thanh Long thầm cảm thấy vui mừng.

Nhớ lại chuyện cũ, hắn không khỏi lưu lại nước mắt tang thương.

Nhớ năm xưa... Người bị đá ra luôn là hắn!

Đoan Mộc Ly mặc kệ bọn họ động kinh, nhặt Oa Nhi và Tiểu Trong Suốt lên, mang theo Quý Ngữ Hàm đang rơi lệ rời đi, tính đi tìm tiên đế.

Đối tượng bọn họ muốn bày tỏ quyết tâm đều đi rồi, bọn họ cũng không quấn quýt nữa.

Mọi người xoa xoa hốc mắt trừng đến sắp lòi cả con mắt ra, "Không cần cãi, kỳ thật vài người chúng ta đều là người cao thượng ~ "

"Đó là ~ "

Một đám người liền như vậy động kinh, cùng rời tiên giới đi tìm tiên đế.

Đúng vậy, muốn tìm tiên đế nhất định phải rời đi tiên giới, bởi vì hiện tại hắn đang bận rộn ——

"Ngươi đứng lại đó cho ta!"

Tiên đế tức sùi bọt mép đang đuổi theo một người đang khoác bộ áo nghiêm nghiêm kín kín.

"Ngươi nói xem, bản tiên đế có gì không tốt! Vì sao ngươi ghét bỏ ta!"

"..."

Mới từ tiên giới trở lại nhân gian, mọi người không nói gì xem một màn này.

Đuổi theo lâu như vậy, một chút khẩn trương tiên đế cũng không có, ngay cả lời kịch đều vẫn là một câu này...

Tiểu thư đi nhanh phía trước đã trả lời n lần, hiện tại rõ ràng lười đáp lại hắn, chỉ tăng tốc chạy đi.

"Ngươi đứng lại —— "

Tiên đế phát hỏa, tiến lên ngăn ở trước mặt nàng.

"Nhìn cũng đã nhìn, sờ cũng đã sờ, ngươi dám không chịu trách nhiệm với ta?!"

Cái gì, cái gì chứ?

Mọi người lập tức liền sảng sảng khoái khoái rút gân một lần.

Bất quá việc này có thể khiến người ta phấn chấn mà động kinh...

Trong khoảng thời gian bọn họ không ở đây, đã phát sinh chuyện gì?

Tiên đế "Hiến thân" xong lại vẫn bị ghét bỏ?

Bị ngăn lại, tiểu thư mặc áo choàng thực bình tĩnh, "Là chính ngươi ngủ lõa thể, nửa đêm đứng lên đi vệ sinh cũng không mặc quần áo."

A...

Mọi người ti hí mắt trao đổi vài ánh mắt ý vị sâu xa.

Sau đó bọn họ cùng nhau dùng ánh mắt khiển trách nhìn tiên đế, lưu manh!

Tiên đế tự giác đuối lý, trước kia hắn ở tiên giới, buổi tối chỉ có một mình, không mặc quần áo cũng không có ai nhìn...

Cho nên nhất thời hắn đã quên...

Nhưng mà...

"Vậy vì sao ngươi lại còn sờ ta!" Tiên đế tức giận chất vấn.

Phi Phi đột nhiên nâng tay ngăn hắn lại, "Tiên đế, ngươi hỏi như vậy hiệu quả không tốt ~ "

Tiên đế quay đầu, cắn răng nhìn nhóm người kia tay cầm hạt dưa đang vây xem, "Các ngươi nên làm gì thì đi làm đi!"

Mọi người lập tức nhìn phía Đoan Mộc Ly đứng bên cạnh, học hắn bình tĩnh cười, "Chúng ta là tới phụ trách hậu mãi."

"..." Tiên đế gặp trở ngại rồi.

Tiểu thư mặc áo choàng ngược lại cảm thấy có chút kỳ quái ngẩng đầu nhìn bọn họ liếc mắt một cái, lại lập tức thu hồi ánh mắt.

Phi Phi đi qua vỗ vỗ hắn, "Tiên đế, đừng tức giận mà ~ đến đến đây, chúng ta dạy ngươi câu vừa rồi nên nói thế nào."

Nói xong hắn lại vẫy tay, "Không Không, cơ hội cho ngươi biểu hiện đã đến!"

Không Không nhíu mày, rất sâu lắng nói, "Cơ hội tốt như vậy ta không thể độc chiếm, Tiểu Mễ, cám ơn ngươi nhiều năm qua vẫn toàn tâm toàn ý đối xử tốt với biểu muội ta, cơ hội này..."

Trên mặt lộ ra thần sắc giãy dụa, sau đó Không Không thực chân thành ngẩng đầu, "Quên đi, tặng cho ngươi!"

Tiểu Mễ cảm động đến rơi nước mắt, "Không Không, vì cảm tạ ngươi, ta chuẩn bị hưu biểu muội ngươi."

Không Không nhanh chóng lấy tay về, "Nhưng ta vừa nghĩ lại, trong khoảng thời gian này Dạ Cẩm vẫn giúp đỡ ta nhiều nhất!"

"Thật sự rất có nghĩa khí!"

Dạ Cẩm thực cảm động vỗ bờ vai của hắn, "Tiểu Mễ không dứt được biểu muội ngươi cũng không sao cả, ta có thể gạt nàng đi bán!"

"..."

Không Không bi phẫn, "Kỳ thật ta và biểu muội có ân oán!"

"Vậy tốt quá, chúng ta giết nàng giúp ngươi!"

"Ông trời ơi ——" Không Không ngửa mặt lên trời bi phẫn thét dài.

Mọi người cũng không ngăn cản hắn, "Kêu đi, kêu xong liền làm mẫu đi ~ "

Cho nên rít gào xong, Không Không liền mang vẻ mặt bất chấp tất cả đi đến trước mặt tiên đế đã sớm chờ hết kiên nhẫn...

Hắng hắng giọng, Không Không lấy khăn tay nhỏ bé ra giương lên, "Vậy vì sao ngươi muốn sờ người ta ~~~ "

Nói xong còn thẹn thùng dậm chân...

"..." Miệng tiên đế sùi bọt mép, run rẩy ngã xuống đất.

Ô... Quý Ngữ Hàm khóc lớn.

Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta tại truyen35.shop

Những người khác đều vỗ tay cho Không Không, "Hay, làm mẫu rất hay! Chúng ta biết rõ việc này nên tìm ngươi!"

"... Cút!"

Chờ tiên đế thật vất vả đứng lên, Phi Phi vỗ vỗ bả vai hắn, lời nói thấm thía, "Chờ đợi quả nhiên là đáng giá, đúng không?"

"..." Tiên đế đáng thương lại ngã xuống đất.

Kỳ thật tiểu thư áo choàng cũng rất muốn động kinh.

Nhưng bị tiên đế quấn lấy lâu như vậy, đá cũng đá không đi, nàng hiển nhiên hẳn nên chạy trước, đợi khi tìm được nơi không có người lại sảng sảng khoái khoái động kinh một lần.

Đáng tiếc nàng vừa di chuyển, một đám người lập tức che ở trước mặt nàng, "Tiểu thư xin dừng bước."

Sao có thể để cho nàng chạy?

Nếu nữ nhân vật chính chạy mất, sao bọn họ còn có thể xem diễn được chứ?

Tiểu thư mặc áo choàng thực bất đắc dĩ, "Ta và hắn vốn không liên quan."

"Vậy sao ngươi lại sờ người ta?"

Tiểu thư mặc áo choàng thực bình tĩnh, "Hắn đứng ở đàng kia, ban đêm rất tối, ta tưởng mặt tường."

A...

Mọi người ti hí mắt trao đổi vài ánh mắt ý vị sâu xa.

Sau đó bọn họ lại khinh bỉ tiên đế còn chưa đứng lên, đây rõ ràng là có kế hoạch đùa giỡn lưu manh!

Thế mà còn dám nói cô nương người ta sờ ngươi?!

Khinh bỉ hắn xong, mọi người hỏi nàng, "Ngươi cứ vậy mà buông tha tên lưu manh?"

"Đúng, sao không 'Răng rắc' hắn?"

Không Không vừa vì bị buộc làm mẫu cho tiên đế, cho nên bây giờ cực kỳ thống hận hắn.

Tiểu thư mặc áo choàng càng bình tĩnh, "Trên người ta không mang đao."

"..." Mọi người bị chấn động.

Không phải người bình thường mà...

"Hạnh ngộ hạnh ngộ!"

Một đám người đánh giá nàng một lần nữa, dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn nàng.

"Khách khí, khách khí."

Khi tiên đế bi kịch tỉnh lại, nhìn thấy chính là hình ảnh một đám người trò chuyện với nhau thật vui.

Điều này làm cho tất cả bi phẫn nổi lên trong lòng hắn, thiếu chút nữa lại ngất xỉu...

Nhưng mà hắn lập tức cắn răng chịu đựng.

Nghĩ rằng hắn đường đường là một thần tiên, lại là lão đại của thần tiên... Tuy rằng lão đại ở đây không có nghĩa là lợi hại nhất.

Ngừng!

Mặc kệ nói như thế nào, dù sao tốt xấu gì hắn cũng là một thần tiên, sao có thể bán cho người còn bị người ghét bỏ?!

Càng nghĩ càng giận, tiên đế vọt mạnh đứng lên, đẩy mọi người ra, hùng hổ đứng trước mặt nàng.

"Cái khác đừng nói! Vì sao ngươi hôn ta?"

Cái gì cái gì?

Máu nhiều chuyện của mọi người sôi trào, ngay cả hôn cũng hôn rồi?

Kích động, đồng thời bọn họ cũng không quên khinh bỉ tiên đế một chút.

Chuyện quan trọng như vậy, sao đến giờ mới nói!

Bây giờ không phải thời điểm thở dốc!

Tiểu thư mặc áo choàng vẫn là luôn bình tĩnh, một chút cũng không chần chờ trả lời, "Ta tưởng là đầu heo, muốn cắn một ngụm."

"..."

Mọi người bị chấn động.

Mạnh mẽ quá...

"Không đúng không đúng!"

Phi Phi phục hồi tinh thần lại trước hết, "Tiên đế, nàng sờ ngươi, sau đó lại nghĩ ngươi là đầu heo..."

"Đúng vậy!"

Những người khác cũng gật đầu, "Tiên đế, ý tứ của nàng là nói dáng người ngươi không tốt!"

"Đúng, nàng đang mắng ngươi!"

Quý Ngữ Hàm rơi lệ, đồng tình nhìn tiểu thư mặc áo choàng.

Có liên quan đến nhóm người này, nàng đừng mong thoát thân ...

Một đám người còn đang giựt giây tiên đế.

"Tiên đế, đây mới là vấn đề trọng điểm!"

"Đúng! Nàng vẫn ghét bỏ ngươi, là vì cảm thấy dáng người ngươi không tốt!"

"Ta xem là vì nàng không thấy rõ, dáng người ngươi rõ ràng tốt lắm!"

"Bạn hữu, cởi đi!"

"Đúng, dũng cảm chứng minh chính mình!"

"..." Quý Ngữ Hàm rơi lệ đầy mặt, họ là loại người nào vậy...

Bọn họ ngươi một câu ta một câu, tiên đế đã sắp muốn điên rồi.

"... Cút! Muốn cởi các ngươi cởi đi!"

Phi Phi lắc đầu, "Nam tử hán đại trượng phu, có vậy mà cũng nhăn nhó gì chứ?"

"Đúng đó, không phải chỉ khỏa thân thôi sao ~ "

"Chẳng lẽ dáng người hắn thật sự không tốt?"

Tiên đế nổi giận, "Phép khích tướng cũng vô dụng! Ta sẽ không mắc mưu!"

Sau đó hắn hạ giọng, nói với tiểu thư mặc áo choàng, "Đi, ta cởi cho ngươi xem!"

Vẫn bị lừa.

Tiểu thư mặc áo choàng lắc đầu, "Không xem."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta, truyện Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta , đọc truyện Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta full , Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta full , Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top