Phun phun, sặc sặc, nghẹn nghẹn, mọi người ở lầu hai sắp không chịu được.
Hiện tại, mọi người ở hiện trường được gọi bình thường cũng chỉ có Đoan Mộc Ly cùng khối băng Thụy vương gia.
Thụy vương gia vẫn ngồi ở đàng kia như đem hắn khắc băng, dưới lầu xảy ra chuyện gì, đại gia hắn căn bản không phân tâm tư chú ý.
Nhưng mà thái độ khác thường của mọi người bên cạnh cùng Đoan Mộc Ly không chút do dự khen ngợi khiến cho hắn chú ý, tầm mắt cũng rốt cục đem xuống dưới lầu.
Nhíu mắt, hắn nhận ra thân phận thật sự của cục than đen kia.
Đoan Mộc Ly cười tiếp tục nói, "Nếu như vậy, ngươi đêm nay liền lưu lại thị tẩm."
Một bên Tể tướng đại nhân đã sắp co rút, giãy dụa đỡ lấy cái bàn, "Hoàng Thượng, vạn lần không thể a!"
Tuy rằng Hoàng Thượng bọn họ có khúc mắc, nhiều năm như vậy, vẫn không chạm vào nữ nhân, hiện tại rốt cục đồng ý tìm người thị tẩm là một chuyện tốt.
Nhưng vị cô nương dưới lầu kia...
Ai, không phải là bọn hắn trông mặt mà bắt hình dong.
Bộ dạng không xinh đẹp không sao, nhưng vị cô nương này... Bộ dáng không dám khen ngợi a!
Hắn nói gì cũng không thể để cho "Trong sạch" của Hoàng Thượng bị mất ở trên tay vị cô nương này!
"Chủ, chủ nhân?"
Thanh Long vẫn còn đang nghỉ phép, Chu Tước lại không hay ho bị hai người nào đó kết hợp đạp ra.