Quý Ngữ Hàm đột nhiên lại nói một câu khiến cho Đoan Mộc Hồng khẽ cười một tiếng, "Ngươi cho rằng ta thích ngươi?" Thanh âm mặc dù là đang cười, nhưng giọng nói lại vô cùng lạnh lẽo, làm người nghe cảm thấy sợ hãi. "......" Quý Ngữ Hàm đang do dự nên trả lời thế nào, tay đột nhiên bị người kéo lại, ôm vào trong ngực đầy quen thuộc. Ách...... Đoan Mộc Ly đi ra? Mồ hôi lạnh phút chốc rơi xuống, Quý Ngữ Hàm cảm thấy hình ảnh lập tức sẽ trở nên rất bạo lực. Trước mắt đột nhiên thêm một người, là một người tự xưng là cừu nhân, Đoan Mộc Hồng rùng mình. Võ công của hắn thật tiến bộ quá nhiều, cho nên đến bên cạnh mình mà mình mới phát giác. Hai huynh đệ đã lâu không gặp mặt liếc mắt nhìn nhau, không khí nhất thời cứng đờ. Quý Ngữ Hàm do dự, có nên mở miệng nói gì hay không.
Đoan Mộc Ly cười vỗ vai nàng, "Giao cho ta đi." "...... Nga." Đoan Mộc Hồng rốt cục mở miệng, "Ngươi đã sớm ở đây, là sợ ta làm khó nàng nên mới xuất hiện?" "Đúng" Đoan Mộc Ly cười cười, "Muốn đánh nhau, thì đi ra ngoài trước, " Không khí nhất thời lại trở nên cứng đờ, không ai mở miệng nói chuyện, trong hành lang dài liền nghe "Phù phù", "phù phù"...... Tiếng tim đập của một mình của Quý Ngữ Hàm rất kịch liệt. Hu hu, rõ ràng là hai người bọn họ đang giằng co, sao nàng lại khẩn trương vậy?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!