Sao chỉ trong một đêm, nam nhân kia liền đổi tính ?
Quý Ngữ Hàm vô cùng nghi hoặc đi rửa mặt chải đầu, sau khi trở về phát hiện bữa sáng vẫn còn đang nóng.
Sờ sờ cái bàn, nàng mới phát hiện cái bàn này có độ ấm giống như thân mình, giống như lò sưởi nhỏ vẫn làm ấm đồ ăn phía trên.
Thần kỳ a...
Quý Ngữ Hàm từ trên xuống dưới nhìn nửa ngày, xác định đây là cái bàn có thể tỏa nhiệt trong thời gian dài.
Thuận tiện!
Cổ đại không có lò vi sóng, cái bàn này thật đúng là bảo bối.
Chờ nàng trả thù xong nam nhân này, nhất định phải đem cái bàn này cướp đi!
Ở trong lòng định ra kế hoạch chạy trốn như thế nào, Quý Ngữ Hàm rất nhanh ăn qua bữa sáng, đi ra ngoài xem xét địa hình.
Chỗ hồ này diện tích rất lớn, đứng ở ngoài tẩm cung, cảnh sắc trên bờ nàng chỉ có thể nhìn đại khái, cũng không phân biệt rõ lắm có người hay không.
Ngày hôm qua lúc xuống xe ngựa...
Nàng nhớ rõ chung quanh không có thủ vệ.
Nhưng mà trong cung cứ ba bước có một tốp, năm bước có một trạm canh gác, nàng vẫn là cẩn thận thì hơn.
Đông tây nam bắc bốn phương tám hướng đều nhìn một lần, ánh mắt Quý Ngữ Hàm quyết định lựa chính là phía đông.
Xem ra phía đông là rừng cây linh tinh gì đó, hẳn không có nhiều người lắm.
Quyết định chủ ý này, nàng chuẩn bị vận động, "Phù phù" một tiếng nhảy vào trong nước.
Hắc hắc, cho dù tẩm cung này bốn phía không có cầu cũng không sợ.
Nàng biết bơi, hơn nữa kỹ năng bơi lội tương đối tốt!
Bơi tới phía Đông, nàng thật cẩn thận thò đầu ra ——
A... Có người!
Vội vàng lùi vào trong nước, thân mình Quý Ngữ Hàm kề sát bên bờ, nghe có tiếng bước chân trên đầu tới gần rồi lại rời xa.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta tại truyen35.shop
Lại đợi trong chốc lát, nàng mới lại từ trong nước chui ra, nhìn bốn phía, xác định không có người mới dám bò lên.
Không ngoài dự đoán của nàng, nơi này là một rừng trúc u tĩnh, hơn nữa...
Phía trước rừng trúc có một tấm bia đá, trên có khắc một chữ thật to "Cấm".
Chẳng lẽ nơi này là cấm địa hoàng cung?
Do dự một chút, Quý Ngữ Hàm quyết định không nhìn khối bia đá này.
Nó cũng không nói rõ.
Ai biết nó nói nơi này là cấm địa, không thể tự tiện xông vào, hay là nói cấm dừng xe, cấm chụp ảnh, cấm đốt lửa...
Rón ra rón rén, Quý Ngữ Hàm xông vào rừng trúc.
Nơi này rõ ràng nhìn rất bình thường, vì sao phải "Cấm?"
Nhưng mà lại đi về phía trước hơn ba mươi thước, Quý Ngữ Hàm không nghĩ như vậy nữa.
Hu hu, tò mò hại chết mèo...
Cơn gió nhẹ lạnh lẽo thổi, Quý Ngữ Hàm chân mềm nhũn nhìn bia mộ trước mắt.
Nơi này là lăng mộ hoàng gia?
Vậy vì sao không phái trọng binh gác! Hu hu...
Vừa định xoay người nhanh chóng chạy trốn, nàng nghe được một tiếng "Két".
A a a...
Ta không phải cố ý đến quấy rầy các ngươi, thật sự! Các ngươi đừng tới bắt ta!
Tiếng thét chói tai này chỉ có thể ở trong lòng, Quý Ngữ Hàm mở lớn miệng, đến ngay cả nói cũng đều không nói ra được.
Bởi vì... Bia mộ bị đẩy ra, lộ ra khuôn mặt dò xét...
Trước mắt đen lại, Quý Ngữ Hàm bi phẫn phát hiện chính mình lại không thể ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta,
truyện Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta ,
đọc truyện Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta full ,
Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta full ,
Hoàng Thượng, Không Thể Ăn Ta chương mới
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!