TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngày bắt đầu triều cống, trên dưới kinh thành đều dậy thật sớm. Tuy các bá tánh không thể vào cung, nhưng trong lòng cùng có chung vinh hạnh, tất cả đều hưng phấn vây kín hai bên con đường, duỗi dài cổ nhìn từng chiếc xe ngựa đi vào cung.
Cố Linh Quân thay cung trang, ngồi im ở trước gương, một lần lại một lần kiểm tra trang dung. Giờ phút này, Tiêu Dục Hành đang ở điện tiếp kiến sứ giả các nước, đợi tiệc triều cống yến bắt đầu, mới cần nàng lên sân khấu. Cứ việc như thế, nàng cũng khẩn trương tay chân đều lạnh, đổ mồ hôi toàn thân.
Không biết qua bao lâu, âm thanh tấu nhạc cùng âm thanh pháo mừng đồng loạt truyền đến, Đặng công công nghiêng tai đếm kỹ, ước chừng thả 388 phát.
Cố Linh Quân than nhẹ, đáng tiếc cổ đại không có TV, bằng không thật sự sẽ phát sóng trực tiếp khắp cả nước.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng mà thực mau đã có người tiến đến, mời nàng đến hiện trường xem. Trong lòng Cố Linh Quân nhảy dựng, vội vàng đứng dậy, hít sâu một hơi, luôn mãi xác nhận với Lục Trúc: “Ta không có gì vấn đề phải không?!”
Lục Trúc nhìn kỹ, hôm nay Quý Phi mặc cung trang tinh xảo trang trọng, nếu là mặc ở trên người khác, có lẽ là sẽ nhìn có chút nặng nề. Nhưng diện mạo của nương nương xinh đẹp quyến rũ, ngược lại sấn đến càng thêm động lòng người.
Lục Trúc cười nói: “Không có bất kỳ vấn đề gì, nương nương yên tâm đi.”
Đặng công công cũng đi theo trấn an: “Hôm nay nương nương khẳng định sẽ là người đẹp nhất tại đây, chỉ sợ những sứ giả đó thấy không dời mắt được thôi.”
“Đúng vậy đó ạ, hơn nữa nương nương cũng không phải lần đầu tiên tham dự tiệc lớn như vậy, như thế nào lần này lại khẩn trương như thế.”
Cố Linh Quân mới vừa bước ra ngoài điện, một trận gió lạnh nghênh diện thổi tới, làm nàng thanh tỉnh không ít.
Những lời Tiêu Dục Hành nói ngày ấy, làm trong lòng mọi người hiểu rõ không nói ra, mà Cố Linh Quân lại nhảy dựng.
Đã nhiều ngày qua nàng cố nhớ lại cốt truyện, hiện thực xảy ra quá nhiều chuyện lệch khỏi quỹ đạo.
Bạch Tĩnh Nhu bị nhốt vào nhà tù đến nay không biết tình huống như thế nào, Tấn Vương tạo phản không làm nên trò trống gì như một cơn gió nhẹ thổi thoáng qua, không nhấc lên chút sóng gió nào. Ngược lại, càng có nhiều chuyện khác thường xảy ra ở trên người nàng, đã vượt qua phạm vi suy nghĩ của nàng.
Mà một sự kiện lớn giống như triều cống như vậy, trực giác nói cho nàng, chuyện không đơn giản như vậy, khẳng định là có việc động trời gì đó sẽ xảy ra.
Cố Linh Quân suy nghĩ xuất thần suốt dọc đường, không biết khi nào đã đến khu vực tiệc triều cống. Được cung nhân dẫn vào sau điện, Cố Linh Quân ôm bình nước nóng sưởi ấm không bao lâu, thì thấy đoàn người Tiêu Dục Hành cũng vào tới.
Đợi đến khi hắn đến gần, Cố Linh Quân rõ ràng cảm nhận được cơ thể hắn mang theo hơi lạnh mà đến. Cố Linh Quân hơi giật mình ngạc nhiên, theo bản năng nhét bình nước nóng vào trong tay hắn.
Phía sau, cung nhân bận rộn qua lại khắp nơi, nhưng bọn họ lại có cảm giác như thời gian yên lặng chậm trôi. Hồi lâu không thấy nàng ăn mặc trang điểm chính trang, ánh mắt Tiêu Dục Hành thâm sâu, nhìn cẩn thận chăm chú từng chút một, từ trên trượt xuống dưới.
Có cung nhân muốn bước lên, lời còn chưa nói ra miệng đã bị Trương Đức Phúc ngăn lại. Một lát sau, ông mới cẩn thận nhướng người về phía trước nói: “Bệ hạ, thời điểm không còn sớm, nên thay quần áo.”
Như ở trong mơ mới tỉnh, Cố Linh Quân dời đi ánh mắt. Tiêu Dục Hành nhìn nàng thật sâu một cái, bước nhanh vào trong phòng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiêu Dục Hành thay xong y phục chính trang, lại không vội mà đi điện trước, ngược lại ngồi xuống uống chén trà ấm.
Trong lòng Cố Linh Quân vẫn luôn nghi hoặc, tại sao mấy ông lãnh đạo chức cao đều thích cái trò từ từ chậm rãi tới muộn. Mà khi nàng thoải mái dễ chịu ngồi ở trong điện, nghe âm thanh ầm ĩ cách đó không xa, đã dần dần hiểu được lý do tại vì sao.
Không bao lâu sau, có người tới mời bọn họ vào trong. Cố Linh Quân đi theo sau Tiêu Dục Hành, cẩn thận nhắc làn váy. Đi chưa đến hai bước Tiêu Dục Hành dừng lại, quay đầu cau mày hỏi: “Nàng tính mặc như vậy sao?”
Cố Linh Quân nhìn trên dưới toàn thân mình, sau đó liếc hắn một cái, cẩn thận hỏi: “Bộ có vấn đề gì sao?!”
Tiêu Dục Hành trực tiếp ra lệnh cho Đặng công công: “Mang áo choàng tới cho nương nương.”
Đặng công công giật mình, ngay sau đó phản ứng lại đây, chạy chậm vào trong mang ra một chiếc áo choàng dài làm bằng lông cáo.
Cố Linh Quân theo bản năng lui về phía sau một bước, sự kháng cự chói lọi nằm ở trên mặt, giữa mặc ấm mà xấu, và chịu lạnh mà đẹp, tất nhiên là nàng muốn đẹp. Hơn nữa nàng vừa mới quan sát thấy, thêu văn trên cung trang của nàng, ẩn ẩn tương tự với cung trang của Tiêu Dục Hành.
Ánh mắt đầu tiên là nhìn ra đồ đôi của tình nhân, cho nên nàng mới cố ý bỏ áo choàng lại.
“Mặc vào.” Giọng điệu Tiêu Dục Hành không cho phép cự tuyệt.
Cố Linh Quân méo miệng, tùy ý Lục Trúc phủ thêm áo choàng cho mình.
Thẳng đến khi bước vào tiệc triều cống, nàng mới phản ứng lại đây. Lần này số người tham dự tiệc triều cống khá đông đảo, tìm không thấy cung điện có thể chứa tất cả mọi người, cho nên mới tổ chức ở bên ngoài.
Trường hợp như vậy, tất nhiên là mọi người đền ăn mặc trang điểm ngăn nắp gọn gàng, nhưng mà trời đông giá rét, ngồi ở bên ngoài một lát đã nhịn không được run lên. tuy Trên mặt treo nụ cười tươi, nhưng trong lòng đã sớm kêu khổ thấu trời.
Cố Linh Quân vào vị trí, trước tiên là sưu tầm gương mặt của sứ giả các nước.
Tây Lương và Đông Tề phái hoàng tử tới, hai người kia đang nói chuyện với nhau. Hoàng tử Đông Tề thoạt nhìn mới 30, vẻ mặt ổn trọng, thỉnh thoảng gật đầu chào hỏi, biểu tình không có bao lớn biến hóa.
Mà hoàng tử Tây Lương, tuy rằng không muốn đánh giá dựa theo bề ngoài, nhưng thoạt nhìn không quá thông minh, trời sinh gương mặt dễ mến, cười lên rất hàm hậu, không những không có chút khí chất nào thuộc về hoàng tử, xa xa nhìn qua, hắn giống như là nhân viên bảo hiểm đang thuyết phục hoàng tử Đông Tề mua bảo hiểm nhân thọ.
Nhớ tới lời ngày ấy Cần Vương nói, lại nghĩ tới phu thê Đế hậu Tây Lương tình cảm sâu đậm, một phu một thê, không có phi tần, cả hai chỉ có một nhi tử. Cho nên nàng càng tò mò với đất nước này.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Thượng Thay Tôi Đấu Trí Trong Hậu Cung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Thượng Thay Tôi Đấu Trí Trong Hậu Cung, truyện Hoàng Thượng Thay Tôi Đấu Trí Trong Hậu Cung , đọc truyện Hoàng Thượng Thay Tôi Đấu Trí Trong Hậu Cung full , Hoàng Thượng Thay Tôi Đấu Trí Trong Hậu Cung full , Hoàng Thượng Thay Tôi Đấu Trí Trong Hậu Cung chương mới