TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thẩm An Nhiên lảo đảo bước trở về.
Con đường chỉ cần đi mười phút thì cô đã đi mất hai mươi phút.
Trong biệt thự không có hơi ấm, trong căn phòng lớn như vậy cũng chỉ có sự lạnh lẽo đến chết người.
Thẩm An Nhiên đạp bỏ giày cao gót, loạng choạng giống như say rượu đi vào phòng tắm, mở nước nóng trong bồn tắm ra, để nước chảy đến nửa bồn.
Người mà một giây trước vẫn còn kiên trì, một giây sau đã ngã trong bồn tắm như đã chết.
Nước nóng tràn lan, người không có tiếng động, chiếc váy dài màu đỏ bao phủ cả bồn tắm, giống như máu chói mắt như vậy, khiến cho gương mặt của Thẩm An Nhiên càng trắng như tờ giấy.
Cô nhắm mắt lại, khuôn mặt chìm vào trong nước, nước dần dần tràn qua đỉnh đầu, phong tỏa mọi giác quan, cảm giác ngột ngạt nhất thời làm tê liệt trái tim.
Một lúc sau, cô không nhịn được há miệng, nước nóng tràn vào trong miệng, một cảm giác buồn nôn trào ra từ trong dạ dày.
Thẩm An Nhiên mở to đôi mắt đỏ bừng, ló đầu ra khỏi mặt nước.
Cô nằm sắp trên bồn tắm, cơ thể nằm lổm ngổm bò dậy, trong dạ dày giống như có một bàn tay đang lôi kéo.
Cô mở miệng ra, một cảm giác tê liệt, thân trên không thể tự khống chế được mà co giật, đã một ngày không ăn không uống, nôn ra toàn là nước chua màu vàng, nóng đến khiển cổ họng cô đau rát, nước mắt đều rơi xuống.
Sau khi nôn xong, Thẩm An Nhiên xoa đôi mắt đau nhức nhìn vào vết máu trong chất nhầy trên mặt đất, khóe miệng khẽ cong lên, nụ cười không chạm đến đáy mắt, trong con người chỉ toàn sự tĩnh mịch trống vắng.
Cô cởi bỏ chiếc váy đỏ trên người, ném xuống vết máu trên mặt đất rồi lau, cô không thể để Lệ Đình Phong nhìn thấy máu.
Sắc trời bên ngoài đang tối dần, Thẩm An Nhiên đi chân trần về phòng ngủ, ngã xuống giường.
Cô không ngủ được, khi không biết bản thân khi biết mình bị bệnh, cô còn có thể tưởng tượng về tương lai tốt đẹp.
Giờ đây, cho dù cô có nỗ lực bao nhiêu cũng đều là sự vùng vẫy khi sắp chết, không hề có chút tác dụng nào.
Bốn năm, cô đã dùng thời gian bốn năm đánh mất bản thân triệt để, từ tràn đầy yêu thích đến hôm nay chỉ còn sự tuyệt vọng không nhìn thấy đáy.
Ngày hôm nay, dường như cô đã rơi hết nước mắt của đời này, Thẩm An Nhiên vươn tay ra đặt lên nơi trái tim, chua chát chế giễu: “Rõ ràng dạ dày đã hỏng rồi, mày còn đau cái gì?”
Đột nhiên, chiếc điện thoại đang nằm trong túi xách rung lên, theo bản năng Thẩm An Nhiên đứng lên.
Sau khi nhìn thấy thông báo trên màn hình, cô như bị trút hết sức lực.
Không phải anh… Thẩm An Nhiên, rốt cuộc mày còn đang hy vọng điều gì?
Thẩm An Nhiên ngơ ngác nhìn chằm chằm điện thoại hai giây, cuối cùng trượt ngón tay cứng ngắc nhận nghe điện thoại.
“Tân Minh” Giọng nói của Thẩm An Nhiên khàn khàn, như lưỡi dao đang cọ sát đá mài, có hơi chói tai.
Tần Minh là thanh mai trúc mã lớn lên cùng cô.
Hai người không phải người thân nhưng còn thân hơn cả người thân.
Lúc nhỏ, có một khoảng thời gian rất lâu cô sống ở nhà họ Tần.
Đối với Thẩm An Nhiên mà nói, Tần Minh chính là anh trai cô.
Trong điện thoại, Tần Minh lo lắng hỏi: “An Nhiên, sao giọng nói của em khàn như vậy? Có phải đã bị bệnh rồi hay không?”
“Hơi cảm lạnh chút, vừa ngủ dậy nên giọng nói khàn thôi…”
Thẩm An Nhiên còn chưa nói xong.
Trong điện thoại, Tần Minh đã ngắt lời cô: “An Nhiên, ngay cả anh mà em cũng muốn lừa sao? Có phải em đã quên rằng anh là bác sĩ? Anh vẫn có thể phân biệt rõ giọng nói khi vừa ngủ dậy và giọng nói khi vừa khóc xong”
Cổ họng cô nghẹn lại, giống như bị mắc một cục đá nhọn, khiến cho cổ họng ướt đẫm máu tươi, không thể nôn ra cũng không thể nuốt vào.
Cô không nói được nửa cầu giải thích, cuối cùng chỉ có thể cười khổ thành tiếng.
Bạn đang đọc bộ truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh, truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh , đọc truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh full , Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh full , Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh chương mới