TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Việc An Nhiên quay trở lại đi học cũng đã được Lục Diệp Bằng thu xếp hết.
Anh cho con gái quay lại trường mục đích để con có thể vui vẻ với các bạn và cho anh có thời gian ở bên cạnh Lam Lam nhiều hơn.
Ban ngày thì có lúc Lục Diệp Bằng ở nhà cũng có lúc anh sẽ ra ngoài bàn công việc.
Trong nhà anh cũng đã cài camera và cũng có rất nhiều người làm và cả Tiểu Sơ ở bên cạnh chăm sóc cho Lam Lam.
Bên ngoài cửa anh cũng đã cho hai tên vệ sĩ đứng canh,không cho một người lạ mặt nào ve vãn trước cửa nhà và đặc biệt là không được lại gần Lam Lam.
Nếu khi nào Lam Lam muốn ra ngoài thì bên cạnh cô luôn sẽ có người cùng đi.
Và dĩ nhiên hai tên vệ sĩ luôn luôn đi theo cô, mọi lúc mọi nơi.
Lam Lam bây giờ có thể ngẩng cao đầu đưa đón con gái đi học mà không cần sợ bất cứ một ai nói cô có con riêng.
Buổi chiều, đúng khoảng bốn giờ chiều.
Lam Lam đi cùng chị San đến đón An Nhiên tan học.
Hôm nay Lam Lam mặc chiếc váy hoa tay dài màu vàng, đôi mắt được che lại một chiếc mắt kính, đi cùng là một chiếc gậy dẫn đường.
Phía dưới nhà đang có một chiếc xe màu trắng đậu gần đó.
Dường như đã đậu từ rất lâu.
Người trong xe vừa nhìn thấy Lam Lam, ánh mắt bỗng chốc run lên.
Một giọng nói chứa đựng sự đau đớn của một người mẹ liền vang lên.
“Con gái của mẹ ra nông nỗi đến như vậy sao?” Nước mắt Mai Anh không nhịn được đã rơi xuống rất nhiều.
Thi Thi ngồi vị trí tay lái cũng đau lòng nhìn Lam Lam đang đi bên ngoài.
“Em ấy luôn nghĩ mình không phải là con ruột của ba mẹ.
Nên liên tục trốn tránh không nói cho mọi người biết.
Ngay cả bị bệnh trong người cũng một mình tự đến bệnh viện mà không cần một ai bên cạnh”
Mai Anh siếc chặt tay lại, trong lòng thầm tự trách mình không phải là một người mẹ tốt.
Đã để con gái phải chịu nhiều tổn thương đến như vậy.
"Bây giờ Lam Lam đang đi đâu vậy? " Trong lòng bà không ngừng lo lắng, sợ con gái không thấy đường mà đi ra ngoài lỡ xảy ra chuyện gì thì sao?
Thi Thi đưa tay lên nhìn đồng hồ, rồi nhìn mẹ mình từ tốn đáp.
“Có lẽ đi đón An Nhiên, dạo này Lam Lam luôn muốn đích thân tự lo cho con gái, vì em ấy sợ sau này sẽ không có cơ hội.”
Mai Anh sững người.
"Ý con là… "
Thi Thi cắn môi,gật đầu.
" Lam Lam sợ mình sẽ chết đó mẹ".
“Không… Không thể được” Mai Anh nghe xong, tâm trạng trở nên kích động "Bằng mọi giá mẹ sẽ cứu lấy con gái của mẹ.
Khi nào Lam Lam sức khỏe ổn định, mẹ sẽ đưa em con qua Mỹ chữa trị.
Mẹ không thể nào nhắm mắt nhìn Lam Lam càng lúc càng xa mẹ được”.
Cả người Thi Thi bỗng chốc căng thẳng.
" Mẹ sẽ đưa em ấy đi sao? Vậy Lục Diệp Bằng sẽ như thế nào?? "
Ánh mắt Mai Anh trở nên lạnh giá khi nghe Thi Thi nhắc tên của Lục Diệp Bằng.
“Lam Lam là con gái của mẹ, Lục Diệp Bằng phải trả giá cho những gì nó đã làm.
Mẹ để nó ở bên cạnh Lam Lam vào lúc này là không có nghĩa mẹ ủng hộ việc làm của nó.
Sau khi lễ kết hôn của Lục Diệp Bằng và Dương Tiểu Vy diễn ra thì Lục Diệp Bằng sẽ chính thức không còn được nhìn thấy Lam Lam nữa”
"Mẹ làm thật sao? " Thi Thi hơi lo lắng
Mai Anh gật đầu.
"Tới đó con sẽ biết… Bây giờ đi theo Lam Lam, mẹ muốn nhìn thấy con gái của mẹ bây giờ như thế nào? "
Thi Thi suy nghĩ một lát cũng khởi động máy xe liền từ từ đi theo Lam Lam đến trường mẫu giáo.
Đến trường học.
Chị San liền giao Lam Lam cho hai tên vệ sĩ, còn chị ấy thì vào rước An Nhiên.
Để tránh nhà họ Lục có thể nhìn thấy Lam Lam.
Hôm nay Thi Thi cũng không phải là người rước Gia Bảo và Gia Gia.
Nên cô cũng không đến cổng trường rước.
Cả hai người ngồi trong xe quan sát từng hành động của Lam Lam.
Mai Anh ngồi trên xe thấy hai tên áo đen bên cạnh Lam Lam thì liền tỏ vẻ hiếu kỳ
“Hai tên đó là ai vậy? Sao cứ đi theo Lam Lam?”
Thi Thi mỉm cười không suy nghĩ nhanh chóng trả lời.
“Là vệ sĩ của Diệp Bằng, cậu ấy không yên tâm nên lúc nào cũng cho người bảo vệ Lam Lam mọi lúc mọi nơi”
Mai Anh nghe xong.
Trong đầu ngẫm nghĩ,có lẽ từ trước đến giờ đây là điều mà bà cảm thấy hài lòng nhất ở Lục Diệp Bằng.
Nếu cậu ta không làm thì bà cũng sẽ cho người đến giám sát Lam Lam thôi.
Chỉ trong vòng mười phút An Nhiên cũng đã đi ra, vừa thấy Lam Lam cô bé đã chạy lại ôm chầm lấy mẹ của mình.
"Mẹ ơi! "
Lam Lam vui mừng đưa chạm vào gương mặt con gái, rồi cúi xuống hôn vào gò má của An Nhiên nhiều lần vì sự nhớ nhung nguyên ngày nay cô dành cho con gái.
"Hôm nay con đi học có ngoan không? Có vui không con? "
An Nhiên hí hửng nhảy lên nhảy xuống khoe thành tích với cô.
"Hôm nay con được cô giáo khen thưởng, cô còn cho con rất nhiều bánh nữa! "
"Vậy sao con gái? "
"Dạ!! "
Ánh mắt Lam Lam ngập tràn yêu thương, xoa đầu con gái.
Một tay cô cầm gậy dẫn đường, một tay cô nắm tay An Nhiên đi từng bước về nhà.
Thi Thi nhìn qua mẹ mình, khẽ hỏi.
“Mẹ thấy An Nhiên như thế nào? Con bé thật sự rất ngoan lắm mẹ à!”
"Mẹ biết chứ! " Mai Anh miệng cười tươi nhìn hai mẹ con bên ngoài vừa đi vừa nói chuyện, trong lòng bà cảm thấy rất đáng yêu vô cùng.
“Khi mẹ vừa nhìn thấy An Nhiên thì mẹ đã biết cô bé này thật sự rất hiểu chuyện, chỉ mới mấy tuổi thôi mà đã biết quan tâm rất nhiều người trong nhà rồi! Mẹ rất thích đứa cháu ngoại này!”
"Vậy mẹ còn giận Lam Lam nữa không? " Thi Thi chợt hỏi.
Lúc này, nét mặt Mai Anh thay đổi.
Bà trầm tư suy nghĩ, rồi một lát sau bà nhìn thẳng vào Thi Thi, nhanh chóng lắc đầu.
“Mẹ không thể nào giận Lam Lam được con à! Mẹ càng phải thương hơn hai mẹ con Lam Lam nhiều hơn.Bởi vì Lam Lam là một đứa con ngoan.
Chỉ vì lo cho thể diện gia đình mà con bé đã chịu rất nhiều ấm ức trong lòng…”
Nói rồi bà bật cười, ánh mắt dần lộ lên vẻ sự trả thù
“Con hãy yên tâm, màn kịch rồi cũng sẽ tới lúc hạ màn thôi con gái".
Thi Thi đương nhiên hiểu ý của mẹ mình nói.
Lúc trước cô có thể phản đối nhưng giờ đây mọi chuyện xảy ra quá nhiều đối với Lam Lam, cô không thể đứng nhìn em gái duy nhất của cô bị tổn thương hết lần này đến lần khác.
******
Lam Lam đưa An Nhiên về nhà chưa được bao lâu thì chuông cửa liền vang lên.
An Nhiên là người ra mở cửa.
Trước cửa không ai khác chính là Mai Anh và Thi Thi, họ đã theo Lam Lam về đây.
Hai tên vệ sĩ ở trước cửa nhận ra Thi Thi nên khi cô bước đến, họ không hề ngăn cản.
"Dì và… " An Nhiên nhìn Mai Anh không biết phải xưng hô như thế nào với bà nữa.
Mai Anh mỉm cười ngồi xuống nhìn An Nhiên thật lâu.
"Tại sao cháu lại rụt rè khi nhìn thấy bà vậy? Bà là bà ngoại của An Nhiên mà! "
An Nhiên liền nhìn về Thi Thi với sự dè chừng.
Thi Thi mỉm cười bước tới xoa đầu An Nhiên khuyên bảo.
"Gọi bà ngoại đi cháu, bà ấy là mẹ của mẹ cháu đấy!Cháu đừng làm bà ấy phải buồn chứ! "
"Dạ không ạ!”An Nhiên nghe vậy vội lắc đầu.
An Nhiên ngước lên nhìn bà, nở một nụ cười hồn nhiên khẽ gọi.
" Bà ngoại! "
“Đúng là cháu ngoan của bà”.
Bạn đang đọc bộ truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa, truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa , đọc truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa full , Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa full , Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa chương mới