TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Snape đến đại sảnh ăn trưa muộn hơn thường lệ, cả người tỏa ra khí lạnh căm căm.
Dumbledore nhìn mái tóc vẫn còn hơi ẩm nước của hắn mà cực kỳ ngạc nhiên.
"Severus, tuy rằng đã sang xuân rồi nhưng thời tiết còn chưa ấm áp đâu không nên tắm nước lạnh dễ cảm lắm." Ông nhỏ giọng khuyên nhủ.
"Quan tâm đến việc của ông đi.
Đừng xía vô chuyện của người khác." Hắn lạnh lùng nói.
"Xem ra hôm nay có người tâm trạng không được tốt." Dumbledore nhấp một ngụm trà mật ong lẩm bẩm.
Đã qua gần nửa giờ ăn trưa, đám học trò đứa nào ăn nhanh cũng đã lấy sang món tráng miệng rồi.
Từ cửa chính lác đác vài con cú bay lượn tiến vào đáp xuống những dãy bàn dài.
Ở khu vực Gryffindor, một con cú lông màu nâu xám sà xuống trước mặt Hermione.
"Ồ, bài tập Phòng chống nghệ thuật hắc ám mình nhờ ba mình gửi tới rồi này Neville." Hermione lịch sự lau miệng bằng khăn ăn sau đó rút cuộn giấy da trên chân con vật.
Phần bài tập cô đưa cho Neville còn lại là thư nhà thì giữ lại chậm rãi đọc không để ý đến Neville sau khi nhận lấy đống bài tập chợt trợn to mắt vẻ mặt không dám tin.
Cậu nhóc quay đầu ngơ ngác nhìn về phía bàn ăn Ravenclaw.
"Neville? Em tìm anh có việc gì không?"
Giọng nói điềm đạm vang lên làm Neville sực tỉnh, thế mà trong vô thức cậu nhóc đã đi tới trước mặt Harry rồi.
Nhìn gương mặt ôn hòa trước mặt Neville bỗng xúc động khóc òa lên ôm chầm lấy Harry.
Rít!!!!
Tiếng dao kim loại cắt sát qua đĩa sứ phát ra âm thanh làm người ta sởn gai ốc, ánh mắt của Snape chợt trở nên sắc bén tia thẳng tới chỗ Harry.
Tất cả đám học trò đều hít ngược một hơi.
Gryffindor: "Anh bạn, có chán đời cũng đừng tự sát như thế chứ?"
Hufflepuff: "Không nghĩ tới người can đảm nhất nhà sư tử lại là cậu ta."
Ravenclaw: "Luận về khả năng Neville Longbottom có thể tồn tại đến sáng ngày mai hay không?"
Slytherin: "Dám tranh người với rắn chúa bệ hạ.
Đây là muốn chết hay không muốn sống nữa???"
"Severus, bình tĩnh.
Tôi chắc trò Longbottom có...!có lý do cho hành động này mà..." Dumbledore gượng gạo trấn an Snape khi cảm thấy hàn khí bên cạnh tỏa ra ngày một nhiều.
Sau giây lát bất ngờ Harry cũng lấy lại tinh thần, cậu vỗ nhẹ tấm lưng mập mạp của Nevill hỏi nhỏ.
"Em làm sao vậy?"
"Hức...!hức..." Cậu nhóc chỉ khóc nấc chẳng thể trả lời.
"Ne...!Neville cậu làm sao thế?" Harry, Ron và Hermione cùng tiến lại gần hai người lắp bắp hỏi.
Ron nhìn phạm vi 10 bước xung quanh anh Harry và Neville vắng bóng người, ngay cả nó khi vừa tiếp cận đã cảm thấy rờn rợn vì ánh mắt chết chóc phát ra từ trên bàn giáo sư.
Chẳng lẽ người dũng cảm nhất Gryffindor thật sự chính là cậu bạn cùng phòng nhút nhát của nó mấy năm qua sao.
"Anh Harry, cảm ơn...!cảm ơn anh." Neville đứng thẳng dậy nhưng tay vẫn nắm chặt lấy tay của Harry.
"Em...?" Không chỉ Harry mà tất cả mọi người đều khó hiểu khi Neville cứ liên tục cám ơn cậu.
Neville khụt khịt mũi rồi lấy tay lung tung quẹt lên mặt lau đi nước mắt nước mũi sau đó hô lớn.
"HBP...!anh Harry chính là bậc thầy HBP"
Danh hiệu này đối với lũ học trò không phổ biến lắm đứa biết đứa không nhưng đối với những người lớn trên bàn phía trên thì lại là một tin tức gây sửng sốt tột độ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Chiều Hư
2.
Trùng Sinh Để Gặp Người
3.
Sống Lại, Ta Cảm Thấy Chính Mình Thật Ngon Miệng
4.
Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập
=====================================
Harry ngây người trong giây lát rồi mở miệng.
"Làm sao em biết là anh?" Câu hỏi trực tiếp xác nhận phán đoán của Neville.
"Đơn thuốc điều trị di chứng lời nguyền không thể tha thứ...!hức hức..." Neville lại bắt đầu nức nở.
"Đơn thuốc...?" Cậu nghiêng đầu bắt đầu nghĩ ngợi bản thân sơ hở ở đâu, đơn thuốc đó cậu không hề viết bằng nét chữ giống Snape thậm chí cậu còn viết bằng tay trái để che giấu.
"Em so sánh chữ trên đơn thuốc với chữ anh phê trên bài tập Phòng chống nghệ thuật hắc ám năm nhất." Neville giải thích.
Cậu nhóc không thể tả nổi sự cảm kích của bản thân đối với Harry.
Neville vốn là đứa trẻ nhút nhát từ nhỏ, bình thường cũng không thân với Harry như Harry hay là Hermione, tới Ron cũng không bằng.
Không nghĩ tới anh Harry lại cho cậu ân huệ lớn đến thế.
Loại độc dược đó ban đầu được gửi thẳng cho ba mẹ Neville, vợ chồng Frank và Alice Longbottom.
Bà của Neville dù bị các lương y của St.Mungo ngăn cản vẫn lén đưa cho con trai và con dâu uống, không nghĩ tới nó thật sự có tác dụng.
Nếu không trải qua những đêm thâu nhìn cha mẹ thân sinh cứ ngơ ngác không thể nhận ra chính con đẻ của mình thì sẽ không hiểu được cảm giác mừng như điên của Neville khi được bọn họ gọi tên lần đầu tiên sau bao năm mất đi thần trí sống như những đứa trẻ dại khờ.
Neville chính là mang ơn Harry suốt đời.
"Em không trách anh để cho ba mẹ em thử thuốc sao?" Cậu nhìn nó hỏi.
"Anh đã chữa khỏi cho ba mẹ em.
Em chỉ biết như vậy.
Thật sự cảm ơn anh." Neville trịnh trọng nói.
Harry cũng không nói gì nữa mà mỉm cười xoa gò má beo béo của Neville lau đi nước mắt của cậu nhóc.
"Ravenclaw cộng 100 điểm vì trò Harry Potter đã giúp đỡ đồng học." Tiếng nói của Dumbledore vang lên từ phía sau.
Ông vừa dứt lời từng tràng pháo tay từ bốn phía nổi lên, Harry bất đắc dĩ nhìn quanh xấu hổ không biết để đâu cho hết.
Cậu lại gây chú ý rồi.
"Đừng khen em nữa.
Cho bệnh nhân uống độc dược chưa được kiểm chứng là phạm pháp đấy." Cậu ngượng ngùng che mặt.
"Sẽ không phạm pháp nếu thuốc xuất phát trực tiếp từ một người có chứng nhận bậc thầy.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới