TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cuộc đọ sức giữa James và Sirius diễn ra rất kịch tính phần thắng cuối cùng nghiêng về phía James một cách sát sao.
Đám nhóc nhà Weasley thuần túy chỉ cần bay vòng vòng trên cao cũng đã đủ thỏa mãn rồi.
Dumbledore cùng các vị giáo sư ngồi uống trà trước hiên nhà vui vẻ nói chuyện.
Lucius và Fudge thảo luận về những vấn đề ngoại giao gần đây, Percy đứng phía sau rất ra dáng trợ lý cầm sổ tay ghi chép lại những gì ha.i người nói.
Umbridge thì cứ đứng thập thò nhìn quanh ngôi nhà không biết đang nghĩ cái gì, đôi mắt đảo tới đảo lui láo liên làm người ta thật khó chịu.
Harry cùng Lily và Molly đang dọn bàn ăn trong bếp.
"Tất cả chỗ này đều do một mình cháu làm sao? Đứa nhỏ này thật là, cháu bị thương nặng mới bình phục sao lại vất vả như vậy chứ.
Cứ cho chúng ta một ít salad là được rồi." Molly nhìn chỗ thức ăn trên bàn bếp mà lắc đầu không đồng tình.
"Mời khách đến nhà sao chỉ đãi salad được chứ." Cậu vừa múc món soup rau củ ra tô vừa nói.
"Đáng ra cô nên đến sớm hơn để giúp đỡ mới phải." Lily vung đũa phép sắp xếp những đĩa đồ ăn đầy ắp lên bàn.
"Thực sự không cần đâu mà.
Được nấu ăn cho mọi người cháu vui lắm" Harry cười híp mắt.
"Cháu đó nha." Cô cưng chiều búng ngón tay lên trán cậu.
"Hì hì"
Có tiếng bước chân vang lên tiến vào phòng bếp.
Harry nghe thấy thanh âm, trên mặt liền tươi cười, cậu không cần quay đầu cũng biết đang đứng sau mình chính là Snape.
"Đến giờ uống thuốc rồi." Hắn cầm trên tay một chiếc ly thủy tinh còn tỏa khói đưa đến bên môi Harry.
Cậu nhíu mi uống hết rồi phàn nàn.
"Em còn phải uống bao lâu nữa? Rõ ràng cô Pomfrey đã nói em không sao."
"Poppy nói cháu không sao không có nghĩa là cháu không cần uống thuốc bổ.
Ngoan ngoãn nghe lời Severus biết không?" Lily ở bên cạnh nhìn Harry nhăn mày tuy đau lòng nhưng vẫn khuyên nhủ cậu uống thuốc.
Bữa trưa rất nhanh chóng được bày lên, Molly đi gọi đám nhóc đang chơi đùa hăng say và nhóm người lớn đến sân sau.
"Ginny, Percy, Fred,..." Molly như thường lệ điểm danh hết đám con nhà mình để chắc chắc bà không bỏ sót đứa nào.
"Ron, miệng con sao thế?"
"Không...!không sao.
Con bị muỗi cắn thôi." Nó bịt mồm lắc đầu nguây nguẩy.
"Mùa hè đúng là nhiều muỗi để về mẹ tìm thuốc mỡ bôi cho con." Molly cũng không nghĩ nhiều quay trở vào.
Ở sau lưng bà, Ron trừng mắt oán trách tên đầu sỏ nào đó còn đang mang vẻ mặt chưa thỏa mãn liế.m mép phía trước.
Bàn ăn dài được đặt dưới bóng râm của một cây óc chó cổ thụ to lớn ở sân sau.
Khi tất cả đã yên vị, Harry nâng ly đứng lên mỉm cười.
"Hôm nay cám ơn hiệu trưởng Dumbledore, các vị giáo sư, các bạn và đặc biệt là ngài Bộ trưởng và quý cô Umbridge đã đến chung vui cùng em trong ngày sinh nhật.
Chúc mọi người luôn hạnh phúc, bình an, thành công trong cuộc sống."
"Cùng nâng ly vì sinh nhật của con đỡ đầu của tôi Harry Potter và người bạn mới của tôi Harry Potter nào." Sirius vui vẻ giơ cao ly rượu hô lớn.
Tất cả cùng nhau giơ cao ly của mình cùng hô "Chúc mừng sinh nhật."
Harry nhìn nhóc con Harry ngồi cạnh mình.
"Chúc mừng sinh nhật, Harry"
Nó đứng lên khoác lấy vai cậu.
"Chúc mừng sinh nhật chúng ta mới đúng.
Sau này em với anh vẫn cứ tổ chức sinh nhật chung như thế này nhé."
"Được" Harry mỉm cười gật đầu.
"Cả ha.i trông giống hệt nhau nếu không phải Harry lớn hơn một tuổi tôi đã nghĩ ha.i đứa là song sinh đấy." Remus cười nói.
"Chứ còn gì nữa.
Ngay cả quả cầu giám định huyết thống cũng cho rằng thằng bé là con trai mình đấy." James gật mạnh đầu.
Bàn tay cầm ly của Harry khựng lại giữa không trung, nụ cười cươ.ng cứng trên khóe miệng.
Snape liếc nhìn cậu ngay lập lức lên tiếng.
"Nghĩ hay quá nhỉ Potter, nhìn lại cây gia phả đi tính ra Harry ngang hàng với ông đấy."
"Sao cơ?" James đơ người.
"Vậy sau này em phải gọi anh bằng chú sao? Không muốn đâu." Thằng nhóc Harry dẩu môi.
"Sự thật là sự thật, không phải cứ muốn là có thể thay đổi được." Snape âm trầm nói.
"Không sao, ha.i nhánh Potter đã tách ra lâu lắm rồi.
Em có thể gọi anh nếu em muốn." Harry xoa đầu nó.
"Như thế bối phận có chút loạn nhỉ?" Giáo sư McGonagall ngẩng đầu lên bình luận.
"Bối phận nhà Potter vốn dĩ đã loạn rồi.
Cứ nhìn Sirius mà xem, theo lý mà nói cậu ta chính là anh họ của Harry nhưng cuối cùng lại trở thành cha đỡ đầu của thằng nhỏ." Bà Pomfrey buồn cười thêm vào.
"Thật sao ạ? Cha đỡ đầu chính là anh họ của con sao ba?" Thằng nhóc gặng hỏi James.
"À thì..." Anh gãi đầu.
"Hình như đúng là vậy lúc đó ba cũng không để ý lắm."
Nhìn gương mặt rối rắm của James cùng vẻ hoảng hốt của Harry, xung quanh vang lên nhiều tiếng phì cười trêu chọc.
Lucius nhấp một ngụm rượu nhướng mày nhìn nụ cười gượng gạo của Harry, ông có cảm giác cậu không thích đề tài này cho lắm.
Lucius đặt ly xuống lấy khăn ăn chấm nhẹ khóe môi, biết xem xét thời thế luôn là điểm mạnh của Slytherin, lần này để ông giải vây giúp cậu ta đi.
"Cậu Potter, tôi được nghe nói cậu chính là bậc thầy HBP bí ẩn.
Bộ pháp thuật đã luôn tìm kiếm người đã giúp đỡ các bệnh nhân chịu di chứng của lời nguyền không thể tha thứ để trao tặng huân chương Merlin đệ nhị đẳng vì những đóng góp của cậu.
Phải không Bộ trưởng?"
"Đúng vậy" Fudge miễn cưỡng gật đầu, ông ta có chút không cam lòng hỏi thêm.
"Tôi có thể biết HBP là viết tắt của chữ gì hay tên của ai không?
"Half Blood Prince, cũng là người đưa ra ý tưởng về loại thuốc này." Harry trả lời.
"Về huân chương gì đó thì không cần thiết đâu.
Dù sao nó cũng không phải do tôi sáng tạo ra, tôi chỉ hoàn thiện theo ghi chép của người đó thôi."
"Một người chưa xây dựng được công thức, chưa tối ưu hóa dược tính cũng như độ ổn định thì chưa được tính là sáng tạo ra độc dược mới." Snape nhìn Harry.
"Nhưng việc đó không có nghĩa là em có thể dùng công sức của người đó để nhận bất kì lợi ích hay danh tiếng nào.
Như thế là không đúng." Cậu lắc đầu.
"Nếu như người đó không để ý thì sao?" Snape hỏi.
"Em có." Cậu cố chấp nói.
Trong lúc Harry và Snape mắt to trừng mắt nhỏ thì Lucius gãi cằm suy nghĩ.
Half Blood Prince? Ông thề rằng đã từng nghe cái tên này ở đâu rồi.
"Cậu Potter, vậy người mà cậu nói.
Ngài Half Blood Prince đó là ai vậy?"
"Là người thầy đã dạy vỡ lòng độc dược cho tôi." Cậu đáp.
"Ồ? Một người đã dạy nên một bậc thầy độc dược chắc chắn cũng là một bậc thầy.
Không biết tôi có được vinh hạnh để diện kiến ngài ấy không?" Lucius nhướng mày.
"Đáng tiếc, ông ấy đã mất rồi." Cậu nhẹ cười.
Đôi mắt đen thâm trầm lướt qua vẻ mặt hoài niệm của Harry, Snape mím môi không biết nghĩ đến gì đó mà siết chặt tay.
"Half Blood? Xem ra một quý tộc như cậu có mối quan tâm đặc biệt với những...!ừm cậu hiểu ý tôi chứ?" Fudge ám chỉ.
"Máu lai, ý ngài là vậy? Nói thật thì trên thế giới này không có một người nào có huyết thống pha tạp hơn tôi đâu.
Từ sinh vật huyền bí đến phù thủy và Muggle.
Ngài có thể gọi tôi là tạp chủng nếu ngài muốn." Harry nhếch môi.
Soạt!
Vài chục con mắt ngay lập tức hướng thẳng vào người Fudge như đang cảnh cáo, ông thực sự dám gọi như thế thử xem?
Fudge vội vã lau mồ hôi túa ra trên trán, lòng thầm kiêng kị thiếu niên nhìn qua có vẻ ôn hòa vô hại trước mắt.
Cậu ta còn đáng gờm hơn cả Dumbledore, một phù thủy mạnh mẽ, nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới