TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
- Diệp Huyền, Diệp Huyền, ngươi có sao không? Chết tiệt, sao người của ngươi nóng quá, ở đây không có y sư, tỉnh đi, mau tỉnh lại!
Một giọng nói hơi sốt ruột vang lên trong óc Diệp Huyền, như xa tận chân trời lại gần ngay trước mắt.
Có chuyện gì? Chẳng phải ta đã chết sao? Ai đang kêu ta?
Diệp Huyền đau đầu như búa bổ, trong óc toàn là tiếng vù vù, người nóng như lửa, ý thức chợt xa chợt gần, mơ hồ.
Không lẽ đây là thế giới sau khi chết? Vậy mà ta còn có thể suy nghĩ, có lẽ đây là linh hồn của ta.
Trong bóng tối không giới hạn, Diệp Huyền tự giễu.
Chợt óc đau nhói, dường như có một số ký ức vỡ nát chiếu trong đầu hắn, không ngừng lấp lóe.
Diệp Huyền, Diệp Tiêu Dao, rốt cuộc ta là ai? Vì sao có hai phần ký ức?
Một giọng nói chán ghét mất kiên nhẫn vang lên gần đó:
- Trần Tinh, ngươi kêu la cái gì, ồn ào làm ta nhức đầu.
Đồ phế vật Diệp Huyền, đi đường cũng té xỉu cho được, vứt quách tại đây cho rồi, giữ lại cũng chỉ vướng tay vướng chân!
Như có thùng nước lạnh đổ ập xuống đầu Diệp Huyền.
Diệp Huyền giật nảy mình, đoạn ký ức trong óc hoàn toàn nối với nhau, mắt khép chợt mở bừng bắ n ra một tia sáng.
- Diệp Huyền, rốt cuộc ngươi đã tỉnh lại!
Một khuôn mặt vui mừng đập vào mắt Diệp Huyền, hắn quay đầu cẩn thận quan sát bốn phía, phát hiện mình đang ở trong một hang núi âm u, sau lưng là lớp cỏ khô trải dưới đất
Bảy, tám đứa trẻ mặc đồ xộc xệch, vẻ mặt sợ hãi ngồi trong hang núi.
Lũ trẻ có trai có gái, khoảng mười tuổi.
Các đôi mắt nhỏ lấp lóe tia sáng biểu lộ kinh hoàng trong lòng, nhìn những khuôn mặt đó ký ức trong đầu Diệp Huyền hiện rõ hơn.
Diệp Huyền thầm giật mình:
- Năm 2122 lịch Huyền Vũ, Diệp Tiêu Dao ta sống lại ở trăm năm sau!
Diệp Tiêu Dao, Luyện Hồn Sư hoàng giai bát phẩm, danh hiệu Tiêu Dao Hồn Hoàng.
Thiên Huyền đại lục lấy võ đứng đầu, muốn trở thành võ giả đỉnh cao thì phải có võ hồn cường đại.
Luyện Hồn Sư là nhân vật đặc biệt thay võ giả nâng cao phẩm cấp võ hồn, đào móc tiềm lực võ hồn, cũng là nghề cao quý nhất thế giới này, đứng trên võ giả võ đạo.
Diệp Tiêu Dao vào trăm năm trước là một Luyện Hồn Sư hoàng giai bát phẩm, cách đế giai cửu phẩm chỉ một bước.
Nguyên Thiên Huyền đại lục Luyện Hồn Sư mạnh hơn hắn về đạo võ hồn chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Lúc còn sống danh tiếng của Diệp Tiêu Dao không thua gì mấy đời Hồn Đế cửu phẩm trên Thiên Huyền đại lục.
Không chỉ vì Diệp Tiêu Dao phá vỡ kỷ lục Hồn Hoàng trẻ tuổi nhất Thiên Huyền đại lục vạn năm nay, càng vì hắn là Luyện Đan Sư cửu phẩm đỉnh cao nhất đại lục.
Trận Văn Sư và Luyện Khí Sư, giỏi toàn diện, còn học võ đạo đến cảnh giới Võ Hoàng bát giai.
Khóe môi Diệp Huyền cong lên, mắt sáng như trời sao:
- Trăm năm trước ta chết trong Huyền vực, không ngờ đã sống lại.
Kiếp trước thiên phú võ đạo của ta thấp, thức tỉnh phế võ hồn, cố gắng nhiều như vậy chỉ trở thành Võ Hoàng bát giai.
Đời này ta phải vượt qua kiếp trước, đột phá Võ Đế cửu giai, võ phá hư không, nhìn xem Thiên giới hư vô mờ mịt trong truyền thuyết có thật sự tồn tại không?
Một thanh niên mặt cực kỳ xấu xí lồi lõm, môi vừa dày vừa bự chán ghét nói, khinh thường liếc xéo Diệp Huyền:
- Hừ! Thật là kẻ ngớ ngẩn, giờ đang trong tình huống gì còn cười được, sao mới rồi không ngã chết luôn đi.
Trần Tinh tức giận quát:
- Vương Việt, câm mồm chó của ngươi lại!
Trần Tinh móc ra một cái bánh bao chay đưa cho Diệp Huyền:
- Kệ hắn đi Diệp Huyền, đói rồi phải không? Ăn cái bánh bao này trước đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyền Thiên Tôn Đế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Huyền Thiên Tôn Đế, truyện Huyền Thiên Tôn Đế , đọc truyện Huyền Thiên Tôn Đế full , Huyền Thiên Tôn Đế full , Huyền Thiên Tôn Đế chương mới