*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn phòng của Bek Er rộng hàng trăm mét vuông! Không quá lời khi nói mức độ xa hoa của nó thuộc hàng bậc nhất thế giới! Các loại trang trí đều vô cùng phong cách, lại trông cực kỳ trang nghiêm, bầu không khí rất yên tĩnh! Bek Er vừa kết thúc cuộc gọi với Đông Phương Hạ, đang ngồi trước bàn làm việc trầm tư suy nghĩ! Văn phòng của cô ấy, nếu không được cho phép, rất ít người có thể trực tiếp đẩy cửa đi vào. Ông nội cũng không thường xuyên đến đây, có thể nói, nửa năm cũng khó đến một lần! Bek Ji là một trong số đó, ngoài anh ra, hầu như không có ai! Nhưng lúc này, còn chưa được sự cho phép của Bek Er, cửa văn phòng lại bị đẩy ra, Bek Er ngược lại có chút tò mò! Lúc nhìn thấy là tiểu ma nữ, không khỏi nhớ đến Đông Phương Hạ đang ở nước Z xa xôi! Trước đây Đông Phương Hạ cũng như thế này, đến đây chưa bao giờ gõ cửa, còn tùy tiện, coi đây như quán trà. “Tiểu Lâm, sao em lại chạy đến chỗ chị rồi? Không phải luyện võ nữa sao?” Bek Er có chút khó hiểu, Tiểu Lâm theo sư phụ của em ấy học võ ở phía sau trang viên nhà mình! Tất cả thời gian mỗi ngày cơ bản đều dành để luyện võ, hôm nay sao lại có thời gian đến đây! Tiểu Lâm chính là sư muội của Đông Phương Hạ! Biệt hiệu “Huyết Yêu”, vừa nghịch ngợm vừa ngang tàng! Thích trêu chọc người khác, chẳng trách vệ sĩ nhà họ Bek đều sợ cô ấy! Tiểu Lâm cười ha ha một tiếng, chạy đến nắm lấy tay Bek Er, cười đùa: “Hi hi, chị Bek Er, chị làm thế không được đâu nhé, lấy danh nghĩa của em đi dọa người khác còn không nói trước với em một tiếng, chị phải bồi thường cho em phí tổn thất tinh thần, phí danh nghĩa, phí em chạy đến đây. Dẫu sao tiền chị nhiều, tiêu cũng không hết, chị không cho em thì em sẽ ở đây không đi!” Nghe thấy vậy, Bek Er đặt tài liệu trong tay xuống, nói: “Không phải em đã biết rồi sao, hơn nữa em muốn bồi thường thì đi tìm sư huynh của em, đây là anh ấy bảo Dạ Phong làm như vậy. Không phải ý của chị!” “A…quên đi! Em không cần mọi người bồi thường nữa! Tiểu Lâm em sẽ nghĩa hiệp một lần, cho mọi người dùng!” Nói đến sư huynh mình, vẻ mặt “chị không bồi thường cho em em sẽ bám lấy chị” của Tiểu Lâm bỗng có chút nhụt chí, bảo cô ấy đi tìm sư huynh đòi phí bồi thường, chẳng phải là bảo cô ấy nhảy vào đống lửa sao, cô ấy còn lâu mới làm!