Đông Phương Hạ lật xem tài liệu, Tây Môn Kiếm định nói ra một chút ý kiến của mình, nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống! Sự xuất hiện của “Minh” và “Thiên Đường”, dường như quá trùng hợp! Bề ngoài là uy hiếp đến ba bang phái lớn của Yên Kinh, nhưng chỉ cần phân tích kỹ càng, bên có lợi nhất lại là Lang Quân, hơn nữa còn có một điểm, tác phong của tổ chức “Minh”, sao lại giống với các anh em của Huyết Minh Đường như vậy! Huyết Lang từng nói qua, trùng hợp quá nhiều thì không phải là trùng hợp nữa! Huyết Minh Đường biến mất bốn năm, năm đó bọn họ cũng chỉ có hai trăm người, nhưng theo số liệu trên tài liệu đó, tổ chức “Minh” ít nhất cũng có năm trăm người, hơn nữa thân thủ của ai cũng tốt, cho dù sau này Huyết Minh Đường có thêm các anh em khác gia nhập, nhưng cũng không thể chỉ trong bốn năm mà thân thủ của mọi người đều đạt được đến trình độ như hiện tại! Chuyện gì đang xảy ra? Lẽ nào bọn họ không phải là các anh em của Huyết Minh Đường. Còn có “Thiên Đường” xuất hiện ở ba tỉnh Đông Bắc, tất cả những việc này sao lại trùng hợp như vậy! Suy nghĩ một lát, Tây Môn Kiếm cũng không nghĩ được gì cuối cùng nhìn đến Đông Phương Hạ. Đông Phương Hạ xem xong tài liệu, không có phản ứng gì! Để tài liệu sang một bên, ánh mắt nhìn đến mấy người Tây Môn Kiếm. Nói: “Phía bắc hiện nay về cơ bản đang hỗn loạn, sự xuất hiện của “Minh” và “Thiên Đường” bất kể bọn họ có ý định gì, ít nhất cũng có lợi cho Lang Quân! Như vậy, Tào Bang và Hải Bang không thể điều động người từ bên ngoài vào Yên Kinh. Hiện tại hai bang bọn chúng đang sống mái với nhau, hai bên đều bị tổn thất, Tào Bang không có thời gian chú ý đến chúng ta nữa, vì vậy, mọi người phải nắm chắc thời gian, nâng cao sức chiến đấu của các anh em, lúc chúng ta cùng Tào Bang khai chiến lần nữa, làm cho Tào Bang bị thiệt hại nặng nề, khiến cho bọn chúng không thể trở mình!” “Nói thì nói thế, Huyết Lang, chúng tôi vẫn lo lắng “Minh” và “Thiên Đường” sẽ tiến vào Yên Kinh, với sức chiến đấu của bọn họ, Lang Quân không thể so bì được!” “Anh Hồ, Bạch Vỹ, các anh không cần lo lắng, hãy dồn hết tinh lực vào Yên Kinh! Những việc khác tôi sẽ xử lý”. Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Đông Phương Hạ, Hồ Ngạn Hạo còn muốn nói gì đó! Cuối cùng vẫn không nói nữa, bởi vì anh ta tin Huyết lang! Chào Đông Phương Hạ một tiếng, liền cùng Bạch Vỹ rời đi! “Dạ Ảnh, gọi Dạ Phong qua đây!” “Vâng, cậu chủ!” Khi chỉ còn lại Đông Phương Hạ và Tây Môn Kiếm, Tây Môn Kiếm do dự một chút! Lúc này mới hỏi Đông Phương Hạ: “Cậu chủ, “Minh” và “Thiên Đường” bọn họ...bọn họ...” Nhìn thấy dáng vẻ băn khoăn của Tây Môn Kiếm, Đông Phương Hạ không nói gì, chỉ nhàn nhạt cười! Tựa lên sofa, nhắm mắt dưỡng thần, còn ngâm nga khúc hát!.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!