Lượng máu cái quỷ diện kia hút cạn của nữ nhân này không hề biến mất, nó lại được chuyển vào cơ thể Lưu Tích. Nên nhớ, hắn vẫn chưa hề thoát
khỏi trạng thái Hấp Huyết Quỷ, tương đương với việc máu hút vào cơ thể
chỉ khiến hắn mạnh hơn.
Những vết thương kia, không phải không thể chữa lành…
“Bắt đầu rồi!” Tên Hỏa Huyết ấy hét lên, hai mắt nhìn thẳng vào ống rỗng chuẩn bị được chứa năng lượng vũ trụ.
Tiếng động cơ gầm rú, rít lên liên tục, cả phòng thí nghiệm này dường như bị
rung chuyển. Cũng dễ hiểu thôi, khi cố gượng ép sử dụng những thiết bị
phàm trần do con người tạo ra để chạm vào sức mạnh của thần thánh, chắc
chắn đây không phải điều dễ dàng.
Đáng nhẽ mọi thứ đã phải vỡ tan rồi đấy, nhưng vì căn phòng này được thiết kế để phân tán lực cực kì
tốt nên mới còn có thể tiếp tục trụ đến bây giờ. Tên Hỏa Huyết kia bám
chặt tay vào bàn điều khiển, chịu từng cơn rung chấn trong sự hoảng loạn cùng phấn khích tột cùng.
Xét đến cuối, hắn vẫn chỉ là một nhà
khoa học, bản chất của hắn luôn là chinh phục những đỉnh cao mới trong
tri thức và thử nghiệm những vấn đề mới, đây là một ví dụ cực kì thực tế cho tình huống ấy.
Một nguồn năng lượng màu trắng, à không, màu
đỏ, à không, nó… nó không rõ là màu gì, nó vô hình nhưng chỉ cần nhìn
vào đó người ta đã biết nơi đó có thứ gì đó. Nó không phải một vật chất
thông thường, thậm chí có thể nói là không phải vật chất.
Chung quy, để nói về nguồn gốc của thứ này, không phải một hai lý luận mà giải thích được.
Choang!!!
Đúng lúc ấy, một âm thanh vang lên, Lưu Tích phá kén lao ra. Hai mắt hắn
trừng mở, cặp Quỷ Dực đằng sau lưng cũng xuất hiện. Chỉ trong một khoảnh khắc duy nhất, cả bàn điều khiển và hệ thống máy này đã bị hắn chém làm đôi bằng chính cặp Huyết Dực này, lý do là bởi đang lẫn Băng Huyết cực
kì sắc bén.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Dĩ nhiên, hệ thống ấy cũng ngưng lại, cả ống rỗng kia không được đổ đầy thêm nữa.
Lưu Tích gục xuống, sức của hắn trong khoảnh khắc bộc phát vừa rồi gần như
đã dùng hết. Nhưng rồi, hắn lại cố gượng mình dậy, trực tiếp chém thẳng
vào giữa ngực tên Hỏa Huyết kia. Chết hay không, hắn không biết, nhưng
hắn đang hút máu của tên này để tiếp tục hồi sức.
Rầm!!!!
Lao qua đầu Lưu Tích là Hoàng Thao. Hắn chạy tới, giật phăng ống chứa năng
lượng vũ trụ được trích xuất kia rồi một hơi uống sạch. Cảnh tượng hoang đường ấy diễn ra ngay trước mắt Lưu Tích và Hải Cương.
Rầm!!!!
Cả thiên địa này như bị bóp nghẹt lại đôi chút. Hoàng Thao giật mặt dây
chuyền ở cổ mình xuống rời cho vào mồm nuốt lấy. Ngay lập tức, Lưu Tích
có thể cảm thấy một sự áp bức không hề nhỏ được toát ra từ Hoàng Thao,
tựa như hắn ta vừa mới tiến nhập một tầng cao mới của các sinh vật.
Hai mắt Hoàng Thao chuyển sang sắc trắng, nhìn xuống Lưu Tích bằng một ánh mắt khinh thường.
“Xuất phát điểm của hai ta là như nhau, nhưng ngươi là kẻ thua cuộc.”
Hoàng Thao nói, từng từ từng chữ một.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!