Câu hỏi kia cứ mãi ám trong đầu Lưu Tích đến mức hắn phải thốt ra. Hắn
nhớ về lời tâm sự của Tiên Ma ngàn năm, rằng nó vì môi trường bị biến
đổi mà buộc phải ăn thịt người để sống, hắn cứ nghĩ rằng liệu những loài vật khác khi bị dồn tới đường cùng có làm như vậy không. Khả
năng là có, việc chuyển sang ăn thịt người cũng chỉ là tiến hóa. Khi
Huyết Tộc bị dồn tới đường cùng, tiến hóa chính là sinh ra các loại Dị
Huyết khác nhau để có thể mạnh lên và giành lấy vị trí giữa vạn giới. Có thể, môi trường sống của lũ Hải Li này đã bị tàn phá dẫn đến việc bọn
chúng buộc phải bỏ nơi ở cũ đi tìm kiếm một chốn trú chân mới. “Đa này, trong bán kính gần đây, đâu là vị trí có Hải Li tụ tập đông?” Lưu Tích hỏi. “Theo như số liệu thống kê khoảng một năm trước thì cách đây 4km có một con
sông nhỏ, chỗ đó là nơi ở của một đàn Hải Li khá đông.” Sau khi tìm kiếm thông tin, Minh Đa đáp lại. Lưu Tích im lặng, ngẫm nghĩ một hồi, rất nhiều thứ đang chạy qua đầu hắn ngay vào lúc này. Thế rồi, hắn dừng lại, thở dài một hơi rồi quay sang nói với hai tên đang mệt lử kia: “Sáng mai chúng ta sẽ khởi hành đi về phía con sông ấy, lũ Hải Li không phải
tự nhiên mà chuyển chỗ, chắc chắn ở đó có một thứ gì đó ảnh hưởng đến
môi trường sống của bọn chúng.”
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
“Tao mệt rồi Tích ạ, với cả bọn
nó đã có nhà mới tử tế hẳn hoi rồi còn gì? Không cần quan tâm đến chỗ
kia đâu.” Minh Đa đáp lại, dường như không muốn tiếp tục chuyến hành
trình này. Bọn hắn có thể đi làm một ủy thác khác vì vụ này đến đây đã
chấm dứt rồi. Làm ủy thác mới, làm đẹp hồ sơ, tích lũy sức mạnh
và kinh nghiệm. Bọn hắn không hề rảnh, thậm chí còn có thể nói là đang
phải chạy đua với thời gian để tăng tiến thực lực, việc cứ vòng vo như
đi dạo không phải việc bọn hắn nên làm. “Tao nghĩ vẫn cần xử lí tận gốc vụ này.” “Kia chính là xử lí tận gốc.” “Không, bây giờ đó không còn là gốc nữa, gốc củ vấn đề nằm ở vị trí con sông kia.” Minh Đa với Lưu Tích trao đổi qua lại, nói chung cũng chỉ là bàn bạc thôi.
Lưu Tích dường như đã quyết sẽ chọn theo vụ này đến cùng, Minh Đa thì
thái độ vẫn không cứng rắn lắm, có thể nói là chỉ bị cái lười nó đè vào
người.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!