Lưu Tích cũng phải lấy một đà rồi mới dám nhảy xuống. Người hắn co
vào, cánh cũng khép sát vào thân, toàn bộ cơ thể vun vút trong gió như
một hòn đạn pháo. Lưu Tích cảm thấy ngộp thở khi lao đi với một tốc độ
nhanh đến vậy, lồng ngực hắn như đang chịu một áp lực cực lớn. Hắn bắt đầu có thể lờ mờ nhìn thấy mặt đất rồi, nhưng rốt cuộc thì Điểu
Nhân vẫn chưa hề có ý định hãm lại tốc độ. Lưu Tích tuy cảm thấy nguy
hiểm nhưng cũng không hề bật cánh ra, cố bám sát theo nhịp bổ nhào của
Điểu Nhân. Phừng!!!! Cánh sắt của Điểu Nhân mở tung ra, cả
người hắn lượn một đường ngắn rồi đáp xuống nhẹ tênh. Lưu Tích cũng
loạng choạng làm theo, nhưng cảm giác như Huyết Dực đang gãy ra vì phải
cố gánh gồng một lực lớn như vậy, trên mặt hắn cũng lộ rõ ra sự khó
khăn. Rạp!!!! Huyết Dực tan biến, Lưu Tích lao thẳng xuống
đất. May là đã được hãm lực từ trước, nếu không hắn hẳn đã tan xương.
Tên Thuần Huyết họ Lưu ấy có vẻ bị xước khá nặng, xương cũng rạn nứt vài chỗ. Thế nhưng, ngay sau đó, hắn lại phủi quần áo đứng lên. Thất bại là do bản thân yếu nhược, phải biết giấu đi cho đỡ nhục. “Chống lại một dòng khí mạnh như vậy là rất khó. Mày cần phải lựa vào để lướt
một đoạn như máy bay hạ cánh chứ không thể dang ra chống lấy như nhảy dù được. Chim có bao giờ nhảy dù đâu?” Điểu Nhân nói một cách nghiêm khắc. “Hiểu.” Lưu Tích đáp lại, cố điều chuyển máu trong cơ thể để hồi phục những chấn thương đang có.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Điểu Nhân vẫn không đi tiếp mà đứng lại nhìn Lưu Tích. Nói ra thì, hắn cũng
lo cho Lưu Tích, nghiêm túc là vậy, một cú rơi như thế thực sự không
phải thứ có thể coi nhẹ. “Đi tiếp đi chú.” Lưu Tích lên tiếng. “Ừ, ừ, đúng.” Điểu Nhân đáp lại. Có vẻ Lưu Tích khá ổn sau cú rơi ấy. Nó có thể gọi là tương đương với lần
hắn bị bọn lâm tặc đột kích từ phía sau và dĩ nhiên hắn có thể hồi phục
lại nguyên trạng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Điểu Nhân có lẽ đã coi nhẹ khả năng tái tạo của Lưu Tích. Hai bọn hắn lần mò đi trong màn đêm, Điểu Nhân thì bắt đầu giảng giải về lí thuyết khi dùng đại kiếm: “Có thể gọi đại kiếm là cơ thể thứ hai của bản thân, mày phải ý thức được
điều đấy. Hình như mấy cái này chú từng nói rồi nhưng vẫn sẽ nói lại cho mày một lượt, chịu khó nghe cho rõ. Đại kiếm mà chú sử dụng, nó
có khả năng tăng và giảm trọng lượng, nói chung là báu vật nhân gian.
Thế nhưng, chỉ lúc bay chú mới giảm trọng nó còn lúc chiến đấu, từng
phút từng giây, nó đều có cân nặng bằng 2 lần cơ thể. Với sức nặng như
vậy, mọi đòn đánh đều có thể chí mạng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!