“Ngươi là chủng tộc gì?” Nữ Mộc Tộc kia dường như không quá quan tâm đến việc mình đã bị Hoàng Thao bắt, nàng mở lời hỏi. “Là Huyết Tộc, nhớ kỹ điều đó. Ta chính là một Huyết Tộc tàn bạo.” Hoàng Thao ngay lập tức nói ra. “Ta không phải muốn điều tra ngươi, đừng đáp lại kiểu đó chứ?” Nàng đáp
lại, dường như hơi giận dỗi gì đó, rất đáng yêu và trẻ con. Điều
Hoàng Thao muốn là vạn giới chĩa mũi giáo về phía Huyết Tộc, hắn sẽ đem
hình ảnh xấu của Huyết Tộc đi càng xa càng tốt. Nếu nữ nhân này là gián
điệp, vậy thì tốt rồi, chắc chắn Mộc Tộc sẽ biết hắn là một Huyết Tộc
xấu xa các kiểu. Rồi dần dần, Huyết Tộc sẽ lại bị vạn giới căm thù… Hoàng Thao tiếp tục vác nữ Mộc Tộc này đi tiếp. Nắng trên đầu hắn chang chang như muốn đốt trụi cả tóc. Hắn nhễ nhại mồ hôi, cứ một lúc lại phải dừng lại uống nước từ sông. Hoàng Thao cũng rất khổ sở ở cái Mộc Giới này dù đã giải quyết được cơn đói. Đột nhiên, hắn cảm thấy nhẹ cả người giống như dời hết nắng trời đi. “Ngươi không cần phải làm vậy, thân làm con tin, ngươi nên mong ta sẽ chết
sớm, lấy lòng ta là vô ích.” Hoàng Thao nhìn một tán cây nhỏ che trên
đầu mình, nói với nữ Mộc Tộc hắn đang vác trên vai.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Nàng đã biến
một cánh tay về thành nhánh cây ấy, nhẹ nhàng và dịu dàng che hắn khỏi
cái nắng gắt gỏng này. Hắn không ép nàng làm vậy, ngược lại hắn còn thấy khó hiểu vì nàng làm như vậy. Một phần nào trong lòng hắn không muốn
nhận được sự quan tâm ấy, cố nói để bắt nàng dừng lại. Hắn không
tin vào tình người, cái khái niệm đó rốt cuộc chỉ là giấy màu. Nhìn thì
đẹp nhưng đụng vào là rách, những kẻ mới hôm trước là tri kỉ hôm sau đã
có thể là kẻ thù. Hắn không muốn xây dựng bất cứ mối quan hệ gì với nữ
nhân này, không cần phải có tình người giữa con tin và kẻ ra tay. — QUẢNG CÁO — “Ta là Liễu Như!” Nàng đáp lại lời cằn nhằn của hắn. “Ngươi có vấn đề về trí tuệ à? Ta bảo ta không muốn được che chắn chứ có hỏi tên ngươi đâu!” Hoàng Thao gắt lên, lớn giọng. “Ta là một Mộc Tộc đã lựa chọn để kết trái cho đời, ta muốn được làm bạn
với các chủng tộc khác!” Liễu Như dường như không quan tâm đến lời Hoàng Thao nói, tiếp tục nói về bản thân mình.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!