“Ngươi thèm khát một đối thủ đúng không?” Lưu Tích trong bữa ăn có hỏi. Đại đô đốc hơi nhếch miệng lên cười, dạng như hắn cảm thấy bất ngờ và thú vị trước câu hỏi của Lưu Tích. Không sai, chỉ là người nói ra câu này có một thân phận khá đặc biệt. Một phó đô đốc còn non trẻ mà đã nghĩ đến cái gọi là “thèm khát đối thủ” của kẻ mạnh… đây không phải là một điều bình thường. “Ngươi có biết đến cảm giác đấy không?” Đại đô đốc không đáp lại mà chỉ hỏi ngược. Hắn tên Quang Đăng, một cái tên đơn giản. Quang Đăng muốn xem xem rốt cuộc Lưu Tích được đồn đại khác người đến mức nào. Có thể hóa Hấp Huyết Quỷ, có thể lấy được toàn bộ sự quan tâm của đô đốc Hương Anh Túc, có thể xoay chuyển trời đất mỗi nơi hắn đi qua. Cả cái Tam Hợp này đều biết đến danh Lưu Tích, điều đó không phải là sai. “Có thể coi là đã từng cảm nhận qua.” Lưu Tích đáp lại. “Haha, ta mong rằng ngươi không đến mức độ như ta… ngươi hiểu được phần nào thì cũng tốt, xin hãy thông cảm cho ta. Ngươi biết không, có những lúc, ta chỉ muốn lao đầu xuống những cấm địa khủng khiếp nhất để tìm cho mình một đối thủ… cảm giác về sức mạnh lắm khi muốn nuốt trọn ta.” Quang Đăng vừa nhấp rượu vừa giãi bày, lòng nặng như núi.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Sức mạnh, đó vẫn luôn là một khái niệm mơ hồ. Có những kẻ muốn vứt bỏ tất cả để đạt được nó, có những kẻ dành ra bao nhiêu năm để được thỏa mãn nó, có những kẻ cố để giành lấy nó và làm điều mình muốn. Sức mạnh nếu có đủ thì có thể làm tất cả nhưng đôi khi không có cũng không sao. Sức mạnh là gì, điều đó tùy thuộc vào cảm quan mỗi người. “Ta mong sẽ có ngày ta đủ sức làm đối thủ của ngươi, khi đó, ngươi sẽ không cần phải tìm kiếm đối thủ nữa.” Lưu Tích đột nhiên nói, nở một nụ cười. Hắn sẽ còn vươn xa hơn cả đại đô đốc nếu muốn đạt được tham vọng của mình. Đây không phải một lời nói suông, đây là lời hứa với người cấp trên cũng như thách thức. Dĩ nhiên, Lưu Tích mong rằng khi bị khiêu khích thế này, Quang Đăng sẽ lấy lại được cảm giác muốn chiến thắng và từ đó siêng năng rèn luyện hơn hiện tại. “Ừ, mong có ngày như vậy, đến lúc đó, nhất định ta sẽ đấm ngươi một cú lệch hàm!” Quang Đăng cười hả hê, nâng chén uống cùng Lưu Tích.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!